Trở về nhìn Đan mơ màng chìm trong giấc ngủ, Huy trở ra ban công hút thuốc… Đã lâu rồi, Huy không sử dụng thuốc hút như một công cụ giúp mình tỉnh táo, vậy mà giờ đây, anh đã hút hơn nửa. Vậy mà, anh vẫn chưa thể nào tìm ra được điều đúng đắn nhất phải làm lúc này.
Đan nhẹ áp má vào lưng Huy từ phía sau… Lưng anh, ấm thật…
_ Đan! – Huy khẽ gọi tên cô rồi xoay người lại – Không phải em ngủ rồi sao?
_ Uhm, nhưng vì khói thuốc lá nên tỉnh giấc. – Đan nửa đùa nửa thật nói
_ Xin lỗi, làm em tỉnh giấc rồi. – Huy ôm chặt cô khi một cơn gió bất chợt ùa tới.
Đan nhẹ lắc đầu…
_ Ngày mai, đi ăn trưa cùng anh nhé. – Huy ngập ngừng hồi lâu mới lên tiếng
_ Không phải ngày nào em cũng ăn cùng anh sao? - Đan nhìn Huy thắc mắc
_ Ừ, nhưng đó là ở văn phòng, ngày mai chúng ta ra ngoài ăn đi. Dạo này em gầy quá! – Huy tựa cằm lên mái đầu nhỏ của Đan thì thầm.
_ Vậy cũng được, nhưng mai là ngày nghỉ của em, vì thế em sẽ tự lái xe tới…
_ Uhm, anh biết rồi… - Hãy tha lỗi cho anh, khi đây là cách duy nhất để khiến em đối mặt với tất cả. Huy biết mình đang đặt cược trong một ván bài mà không biết rõ thẳng bại sẽ ra sao. Chỉ mong, quyết định này của anh sẽ không quá sai lầm…
“ Vâng! Ngày mai tại nhà hàng X, đường Y,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-bo-cong-anh/3259577/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.