“ Em chợt nhận ra rằng, em chưa bao giờ thôi yêu anh, dù là khi em hận anh nhất…”
Mọi thứ tưởng chừng như bước vào ngõ cụt… Không một manh mối. Mẫu thiết kế cơ bản đã ổn, nhưng tìm ra người phá rối thì Đan không có lấy một khái niệm…
Tiếng báo mail của mọi người đồng loạt vang lên…
Sau một phút yên tĩnh, mọi ánh mắt đều đổ dồn về một phía, và tất nhiên đôi mắt Đan cũng không ngoại lệ…
Nhã Văn bật dậy khỏi ghế, ánh mắt hoảng loạn, khuôn mặt tái nhợt…
_ Không phải là em, thực sự không phải!
Đan bối rối cực kì. Tại sao lại là Nhã Văn, dường như điều đó là không thể! Nhưng bức thư tố cáo ấy là như thế nào? Tuy bức ảnh được chụp vào buổi tối, nhưng có thể nhìn thấy rõ dáng người cũng như nét mặt của Nhã Văn, và người nhận xấp tài liệu cô bé đưa tất nhiên phải là nhân viên của công ty cạnh tranh. Đôi mắt thất thần của Nhã Văn nhìn Đan như cầu cứu khiến tim cô thắt lại.
_ Chị tin em! Nhưng phải làm thế nào đây? – Đan thì thầm với chính mình
Một cách tố cáo kinh điển, những bộ phim luôn làm như thế. Nhưng lúc này, đây không phải là vấn đề có thể đùa.
….
_ Chị phải tin em! – Nhã Văn nấc nghẹn
_ Em nói đi, khi ấy đã xảy ra chuyện gì? – Đan cố giữ bình tĩnh
_ Chỉ là người ấy tông vào em, làm rơi xấp tài liệu của anh ta, em chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-bo-cong-anh/3259531/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.