Khi Triều Lộ về đến nhà thì đã gần bốn giờ chiều, bà Hạ Nhị Lan đang trong bếp nấu cơm. 
“ Mẹ”. Triều Lộ thay giày đi vào căn bếp chật hẹp. “ Con thay mẹ đi làm là để mẹ có thời gian nghỉ ngơi, sao mẹ lại rỗi rãi làm mấy việc vớ vẩn này? Sao mẹ không đợi con về nấu cơm cho?”. 
Bà Hạ Nhị Lan vừa băm thịt trên thớt vừa nói: “ Mẹ cảm thấy khá nhiều rồi. Hơn nữa mẹ cũng không làm gì cả. Tối nay không nấu cơm, chỉ xào thêm ít thức ăn thôi”. 
Triều Lộ rửa tay xoay người cầm lấy con dao trong tay mẹ: “ Để con”. 
Bà Hạ Nhị Lan không tranh luận, đứng cạnh cửa nhìn cô thái thịt, lát sau mới lên tiếng: “ Hôm nay con đi làm thế nào?”. 
Triều Lộ ngừng thái, đặt con dao xuống: “ Rất tốt mẹ ạ”. 
“ Tiểu Chử đối xử với con có hòa nhã không?”. 
Triều Lộ cười thờ ơ: “ Con nghĩ anh ấy đối với ai cũng hòa nhã như vậy”. 
“ Mẹ chưa từng thấy cậu ấy tức giận bao giờ, cậu ấy kiềm chế rất tốt”. 
“ Vâng”. Triều Lộ không nghi ngờ nhưng cũng không có gì khác để nói. Cô băm thịt xong, rửa sạch chiếc thớt rồi cầm bó rau cho vào thái. Một lúc sau, cô thấy mẹ vẫn đứng ở cửa bếp, như nhớ ra điều gì, liền hỏi: “ Mẹ, không lẽ mẹ vẫn muốn sắp xếp cho con và anh ấy?”. 
Bà Hạ Nhị Lan lẩm bẩm: “ Mẹ thích thằng bé này nên mới nói chuyện với con, nếu con không muốn thì mẹ đành hết hi vọng”. 
Triều Lộ dẩu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-vong-tron/5981/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.