“ Anh nói anh muốn uống trà phải không?”. Triều Lộ quyết định tạm thời không đi nữa: “ Lá trà anh để ở đâu?”.
“ Không cần lá trà, tôi sẽ mời cô uống thứ khác”. Nói xong Chử Vân Hành đẩy xe ra khỏi phòng khách, lúc quay lại trên đùi đặt một hộp thiếc hình vuông, không biết bên trong đựng gì. “ Cô vào đây giúp tôi mang những thứ kia ra”.
Triều Lộ ngồi một mình trong phòng khách, không biết Chử Vân Hành vào bếp làm gì. Một lát sau thấy anh gọi tên, cô vội vàng đi vào. Anh để cô đi tìm hai chiếc chén nhỏ, dùng khay và đĩa, thêm ít tử sa hồ bưng ra khỏi bếp.
Chử Vân Hành bảo cô: “ Vẫn phải chờ thêm một chút nữa”.
Ấm trà mặc dù đang đậy kín nhưng Triều Lộ vẫn ngửi thấy mùi thơm đặc biệt tao nhã lan tỏa khắp phòng, cô nhẹ nhàng hít một hơi.
Lát sau, Chử Vân Hành nhắc cô: “ Tôi nghĩ có thể uống được rồi đấy”.
Triều Lộ vội giành lấy ấm trà trước khi anh cầm tới, rót vào hai chiếc chén con. Triều Lộ chỉ thấy trong chén lấm tấm ít bột màu vàng nhạt, nhìn thêm một lúc vẫn không biết đó là loại trà gì.
Vân Hành hình như đã nhìn ra vẻ mù mịt và hiếu kỳ của cô, rốt cục cũng công bố đáp án: “ Dạ dày của tôi không tốt nên không uống được trà xanh. Đây là trầm hương. Có người nói rất tốt cho dạ dày. Tôi cũng không biết thật giả thế nào nên thỉnh thoảng mới uống một ít. Vừa hay cô tới đây nên nghĩ muốn chia sẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-vong-tron/5980/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.