Thẩm Hầu gấp đến độ không ngừng dùng tay xoa bóp cánh tay và bàn tay của cô, trong xe không có nước nóng, cũng không có chăn để đắp, bản thân hắn thì không sợ lạnh, nên không có mặc áo khoác, may mắn tài xế có kinh nghiệm lái xe vào ban đêm, biết rằng phải mặc thêm nhiều áo, nên khi ra cửa đã có khoác áo khoác cùng với áo sơ mi dài tay. Thẩm Hầu lập tức bảo tài xế cởi áo khoác ra, mượn tạm khoác lên người của Nhan Hiểu Thần. 
Tài xế lái xe đến cửa hàng tiện lợi 24 giờ, mua hai ly sữa nóng, Thẩm Hầu cho Nhan Hiểu Thần chậm rãi uống xong, mới từ từ uống ly của mình. 
Thẩm Hầu vẫn nắm tay của cô, một tay vuốt ve cánh tay của cô, kiểm tra nhiệt độ cơ thể có còn lạnh hay không. Nhan Hiểu Thần rút tay ra, đẩy hắn một chút, bản thân dịch ra hướng cửa xe một khoảng. 
Thẩm Hầu nhìn bàn tay trống không của mình, nhẹ giọng nói: “Cửa xe có hơi lạnh, em đừng dựa gần cửa quá.” 
Hắn chủ động dịch người sang phía cửa xe bên cạnh một chút, chừa một khoảng trống đầy đủ cho Nhan Hiểu Thần. 
Nhan Hiểu Thần nói: “Tại sao anh lại đi tìm em? Trình Trí Viễn đâu?” 
Thẩm Hầu nói: “Hiểu Thần, trước hết đồng ý với anh đừng quá lo lắng.” 
Nhan Hiểu Thần cười khổ, “Bây giờ còn chuyện gì khác có thể khiến em lo lắng nữa chứ? Anh nói đi!” 
“Trình Trí Viễn đang ở bệnh viện, hắn không thể đi tìm em, cho nên gọi điện thoại cho anh, bảo anh đi đón em về.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-thoi-gian-am-ap/648291/chuong-18-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.