“Không phải là anh muốn, mà là em có muốn không. Nếu đi Bắc Kinh, cũng không thể trốn tránh được Thẩm Hầu, cậu ấy cũng sẽ chạy tới Bác Kinh. Chẳng lẽ em muốn vĩnh viễn sẽ có một người cố gắng kiềm chế, một người luôn luôn tránh né mà sống cả đời hay sao? Anh biết em có phàn nàn khu an ninh vì đã để cho xe của người lạ ra vào, nhưng một khu an ninh nhỏ cũng không thể giúp em ngăn cản được Thẩm Hầu. Sau khi đứa con sinh ra, em sẽ định làm gì?” 
Cửa thang máy mở, hai người đều không đi ra khỏi thang máy, mà vẫn tùy ý cho cửa thang máy đóng lại, rồi từ từ đi xuống. 
Nhan Hiểu Thần cười khổ, “Vậy em phải làm sao? Công ty nhà của Thẩm Hầu trên khắp đất nước Trung Quốc đều có chi nhánh, cho là rời khỏi Thượng Hải đi, em có thể trốn được ở đâu bây giờ?” 
“Chúng ta đi nước ngoài!” 
Nhan Hiểu Thần kinh hãi nhìn Trình Trí Viễn, dường như muốn nhìn rõ có phải anh ta đang nghiêm túc hay không. 
Thang máy dừng lại, một người đi vào thang máy, đứng gần cửa, đưa lưng về phía bọn họ, hai người không nói gì thêm. Thang máy đến lầu một, người kia đi ra. Lại chẳng có ai vào thang máy, cửa lại khép lại, bắt đầu từ từ đi lên, Trình Trí Viễn không nhìn Nhan Hiểu Thần, giọng nói vững vàng: “Công ty trong nước đã có Kiều Vũ quản lý, anh có ở lại công ty trong nước hay không cũng chẳng quan trọng. Ở Mỹ anh có một người bạn mở một công ty tài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-thoi-gian-am-ap/648290/chuong-18-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.