Lời editor: Cảnh báo có yếu tố cưỡng ép, cân nhắc trước khi đọc.
-------------------------------------------
Đêm, vẫn cứ yên tĩnh, vẫn cứ tối tăm, vẫn cứ đáng sợ, ngươi không biết đường thì đang do dự, người tắm trong ánh đèn dầu thì đang cảm khái, còn hắn lặng lẽ ngồi trong bóng đêm.
Cũng có lẽ ngọn đèn dầu từng thử muốn bùng cháy lên, cũng có lẽ ánh trăng từng thử muốn chen vào, cũng có lẽ hắn từng thử tiếp nhận một chút ánh sáng kia. Nhưng hắn phát hiện, ánh sáng này ấm áp đến mức có chút thiêu đốt, nóng đến mức hắn không dám chạm vào nữa.
Vì sao phải tiếp nhận? Hắn đã trải qua rất nhiều lần tự hỏi, tại sao trái lại càng trở nên nhát gan hơn? Hắn đưa tay ra phía trước ngắm nghía, ngón tay hơi cuộn lại, vuốt ve bóng tối ở trước mặt.
Ánh sáng, vẫn cứ mỹ lệ, vẫn cứ loá mắt, vẫn cứ ấm áp. Người khóc lóc tìm kiếm nó, người tươi đẹp thì yêu nó, tất cả mọi người đều đang cố gắng truy tìm nó, nhưng hắn lại đang sợ hãi tiếp nhận nó.
Chùm ánh sáng kia, vốn cũng không thuộc về hắn. Chùm ánh sáng kia, vốn cũng cách rất xa. Hắn cũng từng thử làm chùm ánh sáng đó, nhưng chùm ánh sáng là hắn lại hại người khác cả đời. Hắn cũng từng thử làm chùm ánh sáng kia, nhưng chùm ánh sáng là hắn cuối cùng lại chỉ có thể tự dập tắt chính mình.
Hắn thật sự chỉ có thể canh giữ trong chỗ tối sao?
Hắn từng tự hỏi, vì sao không tiếp nhận? Ấm áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-toi/3651452/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.