"Ngụy Vô Tiện, Ngụy Vô Tiện!"
Là ........ Giang Trừng? Không đúng, vì sao lại nghe được giọng nói của y ...... Chẳng lẽ y cũng chết rồi? Không, không đúng ......
Ta không chết ư?
Ngụy Vô Tiện nhíu nhíu mày, nhưng không cách nào mở mắt ra được, cả người yếu ớt, không thể cử động. Kim chỉ xuyên qua da thịt, đau đến mức hắn muốn nổi điên, hận không thể lại đâm một kiếm vào tim.
Không, không cần ...... không cần ......
Vì sao ...... không chết ......
Vì sao ...... không thể buông tha ta ......
"A Tiện!" Nơi sâu thẳm trong ký ức kia, giọng nói dịu dàng nhất dễ nghe nhất mà hắn từng nghe thấy.
Ngụy Vô Tiện một lần nữa rơi vào hôn mê.
Giang Trừng đến giờ vẫn có chút ngây ngốc, giữa mày có bóng đen không xua đi được. Mấy khắc trước, y muốn kêu Ngụy Vô Tiện đi gặp Lam Khải Nhân.
Nhưng Ngụy Vô Tiện hạ cấm chế trên cửa, y phá không được.
Sau đó y nghe thấy hình như Ngụy Vô Tiện ngã trên mặt đất, tiếp theo, là có âm thanh da thịt bị rạch gì đó, kiếm rơi xuống đất phát ra tiếng vang giòn giã.
Chuyện gì xảy ra?
Y sốt ruột tông cửa, nhưng vô dụng. Là Lam Vong Cơ tới, phá vỡ cấm chế này, bọn họ mới có thể đi vào.
Nhưng thứ đầu tiên nhìn thấy là cái gì? Là màu đỏ tươi chói mắt, một vũng máu trên mặt đất. Y sững sờ nhìn qua, mới nhìn thấy Ngụy Vô Tiện lặng lẽ không một hơi thở nằm ở đàng kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-toi/3643963/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.