🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong xe có chút chật hẹp nhưng vẫn tốt hơn so với việc ở ngoài ngắm cảnh với nhiệt độ về đêm đủ để tuyết rơi. Mọi thứ thật ảm đạm bên ánh đèn đường.



Trong xe, Lục Nhất đã bật đèn sáng và hệ thống sưởi để cái lạnh không có cơ hội chen vào không khí của hai người.



Tô Ngọc Vân vẫn vui vẻ với bát sủi cảo trên tay. Hương vị vẫn như ngày nào, chằng hề chút đổi thay. Có đổi thay thì chắc là do thời gian đã mặc thêm lớp áo lên con người. Nhìn sang bên cạnh, Ngọc Vân thấy người nào đó chưa ăn liền lên tiếng hỏi:



- Sao vậy? Sợ em chê cười à mà e dè?



Hai con người này dường như gặp nhau là sẽ nói ra những lời khiến cho người ngoài không biết nhìn vào còn tưởng mối quan hệ này không mấy tốt đẹp. Mà cũng chẳng sai bởi ngay từ lần gặp lại, sự gượng gạo đến những câu nói có phần thách thức ấy đã nói lên mối quan hệ đang cố gắng bình thường hoá lại càng trở nên méo mó.



Nghe Ngọc Vân nói vậy, Lục Nhất chưa đáp vội mà chỉ tiện tay mở hộp đựng đồ ăn ra. Khói toả ra cũng góp phần làm cho xung quanh đỡ lạnh hơn



- Không e dè, chỉ là muốn xem là nó lạnh trước hay không khí sẽ ấm lên.



Nói câu đấy, Lục Nhất không đơn thuần là nói đến sự tăng giảm nhiệt độ mà còn có chút ý tứ mơ hồ. Câu trả lời đó khiến Ngọc Vân dù không muốn cũng hiểu được đôi phần. Có lẽ anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-thuong-mot-doi-nho/3593421/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.