Lục Nhất nói vậy, Ngọc Vân cũng chẳng vội bày tỏ ý kiến của mình. Bởi tình huống này cô chưa chuẩn bị trước, càng không nghĩ sẽ đột ngột như vậy. 6 năm từ lúc chia tay, Ngọc Vân chẳng còn tâm tư gì yêu đương, có lẽ cái bóng mà Lục Nhất để lại quá lớn khiến cô khó mở lòng thêm một lần nữa.
Những vương vấn, lưu luyến bao năm vẫn chưa nguôi ngoai. Nếu nói Lục Nhất thâm tình là do trong quá khứ chưa có được tình yêu thì Ngọc Vân lại day dứt vì đã tổn thương người dành tình cảm cho mình.
Trầm mặc một lúc, Ngọc Vân quay sang định nói điều gì với Lục Nhất nhưng lại bỏ qua ý định đó. Ánh mắt của Lục Nhất có quá nhiều cảm xúc khiến cô không thể đoán được có bao nhiêu phần tình cảm hay có chút gì gọi là vô tâm. Cô cũng chẳng biết rõ anh có giận mình hay không mà vẫn tỏ ý muốn có quan hệ với cô.
Cuối cùng, Ngọc Vân chỉ "ồ" một tiếng rồi quay sang tiếp tục với phần sủi cảo của mình.
- Em "ồ" như vậy là sao?
Lục Nhất có phần khó hiểu khi nghe tiếng "ồ" của cô.
- Vậy anh muốn cùng em tìm hiểu lại là sao?
Ngọc Vân lúc này cũng chẳng che đậy sự hoang mang của mình mà hỏi ngược lại. Dường như hai con người này thích chơi trò hỏi ngược lại nhau, chẳng thể tìm thấy một câu trả lời hoàn chỉnh để biết được đối phương đang suy nghĩ những gì.
Lục Nhất đột nhiên xích gần người lại, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-thuong-mot-doi-nho/3593422/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.