🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Buổi tối tại nhà Tô Ngọc Vân, mọi thứ đều ảm đạm. Cô ít khi tâm sự với mẹ kể từ khi lên Thượng Hải. Không phải vì hai người xích mích mà là chẳng biết như thế nào mà cô và mẹ như có một rào cản vô hình nào để rồi mỗi lần ngồi gần nhau đều khó mở lời.



Bà Châu đang ngồi xem tivi còn Ngọc Vân thì đang cùng với một đĩa hoa quả trên tay đi ra phòng khách.



- Mẹ ăn trái cây đi ạ.



- Tiểu Vân à, lâu nay con đã có bạn trai chưa?



Ngọc Vân chẳng hiểu sao tự dưng mẹ mình lại hỏi như vậy bởi bao lâu nay, bà chỉ nhắc nhở cô tập trung vào sự nghiệp trước còn chuyện yêu đương thì tính sao, dù sao cũng đang còn trẻ với cần thời gian để tìm được đối tượng thực sự thích hợp.



- Sao hôm nay mẹ lại quan tâm đến chuyện đó? Chẳng phải lâu nay mẹ luôn bảo con là từ từ hẵng nghĩ đến chuyện yêu đương ạ?



- Dù sao con gái lớn rồi, mẹ cũng nên quan tâm một chút. Ba con, ông ấy không muốn ở trên cao nhìn thấy con phải chật vật trong chuyện yêu đương đâu.



Ngọc Vân im lặng một chút. Lâu nay cô không yêu đương, cũng không đặt ai vào ý định để tìm hiểu. Mà có lẽ số cô không đào hoa nên cũng chẳng ai tìm đến để hỏi han. Suốt mấy năm ở Thượng Hải, cuộc sống của cô ngoài công việc, vài lần đi chơi cũng Điềm Điềm và một vài người bạn thì cũng chẳng có gì là nổi bật,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-thuong-mot-doi-nho/3593419/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nửa Đời Thương, Một Đời Nhớ
Chương 12: Chờ người cũng như cách chờ tuyết rơi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.