Quân nhìn tôi, đôi tay anh siết chặt tới rỉ máu. Câu nói vừa nãy có lẽ như một nhát dao xiên thẳng vào trái tim anh, khiến gương mặt anh đau thương tột cùng. Anh đứng im lặng nhìn tôi, ánh mắt đỏ ngầu giận dữ bỗng trở nên tuyệt vọng. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh tuyệt vọng như vậy. Có lẽ anh không nghĩ tôi lại nói ra một câu tàn nhẫn như vậy. Khoé môi anh mấp máy rất lâu, mãi mới nói được một câu hoàn chỉnh:
– Anh không tin. Em nói đi, có phải đã xảy ra chuyện gì, ai bắt ép em nói những lời này đúng không? Em nói đi, mọi chuyện chúng ta sẽ cùng nhau giải quyết, anh cũng sẽ không từ bỏ tình cảm của chúng ta, những gì anh vừa nhìn thấy, nghe thấy, anh coi như chưa từng xảy ra.
Nghe Quân nói vậy tôi bỗng thấy sống mũi cay xè, chỉ sợ thêm một chút nữa thôi tôi sẽ không kìm nén được mà bật khóc trước mặt anh. Tôi cố gắng hít một hơi thật sâu, cảm giác đau đớn càng lúc càng dữ dội nhưng tôi vẫn phải ra vẻ bình tĩnh nói:
– Chia tay đi. Thực ra từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ yêu anh. Việc cố gắng diễn kịch mình yêu anh khiến tôi phải rất mệt mỏi. Tôi không muốn tiếp tục mối quan hệ mệt mỏi này nữa.
– Em nói dối!
– Tôi không hề nói dối. Tôi chưa từng yêu anh, tôi vẫn chưa hề nói với anh câu “em yêu anh”. Nếu tôi yêu anh, tôi sẽ không ngại nói câu đó. Phạm Thiếu Quân, tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doan-duyen/2587030/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.