Lục Tử Hoành mở cửa hàng bán đồ sứ trên phố, mặt tiền cửa hàng tương đối đẹp, ngay nơi giao nhau của ngã tư đường không quá phồn hoa. Khai trương cửa hàng đồ sứ không bằng nên nói thành triểm lãm các tác phẩm nghệ thuật đồ sứ mới đúng, bởi vì cách sắp xếp, đồ trưng bày lạ mắt và cũng thật mới mẻ.
Đất sét tạo hình miêu tả các hình thù đặc sắc như: Ốc sên, thiên nga, hoa sen, khổng Tước......
Nhất là tạo dáng khóm hoa Mẫu Đơn đỏ bừng thể hiện một loại thanh nhã cổ điển mỹ lệ. Hứa Mạt lấy mẫu đơn mang đi, ý định tạo bất ngờ cho cha mình. Hứa Minh Sơn nhìn thấy nhất định sẽ đối với Lục Tử Hoành có cái nhìn khác trước.
Hứa Mạt kéo hai tay Lục Tử Hoành, trái phải lay lay, thán phục nói: "Hai tay anh thật tài hoa, có phép màu trong đó sao? Như thế nào có thể làm ra nhiều sản phẩm kỳ diệu như vậy?"
Lục Tử Hoành cố gắng nắm chặt tay Hứa Mạt lại không cho cô động qua động lại, cảm nhận được bàn tay non mịn, mềm mại ấm áp, tiêu chuẩn đại tiểu thư a....
"Hồi nhỏ trong nhà không có nhiều tiền, anh thích bộ đất dẻo cao su nhưng ngại không dám mở miệng xin mẹ mua cho. Cho nên tự mình lấy bùn đất và đất sét nặn này nọ. Càng về sau càng thấy thích liền đi theo con đường nghệ thuật gốm sứ."
"Anh rất được đấy, từ nhỏ liền đào đất sét tự học, dựa theo "tuổi hành nghề" tính tới nay thì anh cũng phải thuộc cấp nghệ nhân a! Chậc chậc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-va-trung-khuyen/143014/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.