Từ Tiểu Cẩn thất hồn lạc phách đi tới bệnh viện mẹ đang điều trị.
"Cẩn Cẩn......?"
"Mẹ......" Từ Tiểu Cẩn mở miệng liền khóc không thành tiếng, gục bên cạnh mẹ, nhớ tới những câu nói của bà Chu, tim như dao cắt, ghen tị với Hứa Mạt nhịn không được nhiều thêm vài phần.
"Mẹ, con nên làm cái gì bây giờ...... Anh ấy đã có vợ chưa cưới, hai người họ muốn kết hôn mẹ...... Chúng ta lần này thật sự xong rồi......"
Từ Thu Yến bởi vì hai ngày trước mới cắt bỏ một bên vú do ung thư, hiện tại chỉ còn lại một bên, hai ngày nay trạng thái tinh thần có chút hỉ nộ vô thường, ho khan hai tiếng, tác động đến miệng vết thương trước ngực, hung hăng nhói đau từng trận.
"Con mềm yếu nhu nhược như vậy, chỉ biết lùi bước mãi. Cả đời chỉ có thể để người khác khi dễ! Con đem thanh xuân cùng trinh tiết đều cho Giang Dịch Thần, hiện tại lại cam tâm để nó vui vẻ bên người mới?"
"Mẹ......" Từ Tiểu Cẩn khóc lợi hại hơn.
Từ Thu Yến hạ giọng mềm mại nói: "Phụ nữ là phải có năng lực và thủ đoạn, mới có thể nắm giữ được trái tim người đàn ông của mình......"
Từ Tiểu Cẩn khóc lắc đầu. Cô sẽ không, cô cái gì đều sẽ không a.
"Đừng khóc nữa! Cô gái kia - vợ chưa cưới của nó chẳng phải chỉ là con nhóc mới 20 tuổi thôi sao, đừng lo, mẹ sẽ giúp con đối phó với con oắt đó......"
Từ Thu Yến khi còn trẻ mạnh vì gạo bạo vì tiền, xem như là gái hồng lâu, các cục trưởng lớn nhỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-va-trung-khuyen/143013/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.