Hạ Du Huyên cố nén những vết thương chồng chất trên cơ thể, liều chết chạy trốn, từ phía sau, có một bóng người đang từ từ đuổi theo, là Cảnh Hồng!
Hạ Du Huyên lặng lẽ rút súng trong ống tay áo ra, Cảnh Hồng dường như nhìn thấy điều này.
Khinh thường nhếch môi, lấy khẩu súng lục trong ngực ra, không chút do dự hướng về phía bả vai Hạ Du Huyên, bắn.
"A." Bắn trúng cánh tay đang cầm súng của Hạ Du Huyên !
Thống khổ hừ nhẹ.
Quỳ rạp trên mặt đất, mệt mỏi nhìn Cảnh Hống đang tới gần.
"Tôi sẽ cho anh nếm thử mùi vị, so với thống khổ còn khó chịu hơn gấp bội lần." Hạ Du Huyên quật cường chống đỡ bản thân, lại phát hiện cơ thể hoàn toàn không còn khí lực.
"Thật sao?"
Cảnh Hống khinh miệt cười "Cô cảm thấy, cô có cơ hội sao?"
"Có cơ hội hay không, không phải do anh định đoạt." Một âm thanh xa lạ không biết từ chỗ nào truyền đến.
Cảnh Hồng cảnh giác giơ súng lên, nhìn ngó xung quanh mình "Là ai? Ra mặt đi!"
Chẳng lẽ. . . là Lãnh Liệt Hàn?
"Ha ha. . ." Người xuất hiện, không phải Lãnh Liệt Hàn, mà là. . .
Sở Thiên Ngạo!
"Sở Thiên Ngạo!" Cảnh Hồng kinh hãi.
Sở Thiên Ngạo đau lòng ôm Hạ Du Huyên đã ngất vào lòng, ánh mắt khát máu chợt xuất hiện rồi biến mất rất nhanh.
"Người, tôi sẽ mang đi." Sở Thiên Ngạo hung hăng nện bước rời đi, cẩn thận đặt Huyên Huyên vào trong xe mình.
"Độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-tro-ve-tong-giam-doc-cho-tron/3096657/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.