Một giờ đồng hồ sau
"Đương gia, đã tìm dưới vách núi, không thấy dấu vết gì." Tên đàn em số 1
"Đương gia, đã tìm phía đông vách núi , không thấy giấu vết gì." Tên đàn em số 2
"Đương gia, phía tay vách núi cũng đã đi tìm, cũng không tìm thấy gì." Tên đàn em số 3
"Đương gia. . ."
"Đương gia. . ."
. . . . . . .
Có rất nhiều người đến báo cáo tình hình.
Đôi mắt Lãnh Liệt Hàn hiện lên tia khát máu "Phế vật, phế vật, tất cả đều là phế vật."
Thanh Long cũng đã chạy tới "Đương gia, có một căn phòng nhỏ được che giấu. Bên trong. . ."
Thấy Thanh Long nói một nửa thì dừng lại, Lãnh Liệt Hàn gầm thét "Nói"
"Bên trong có một vũng máu."
Lãnh Liệt Hàn nhíu mày, chạy chóng chạy qua.
Máu, bên trong căn nhà gỗ nhỏ, có một vũng máu.
"Liệt, Diễm." Lúc này, Lãnh Liệt Hàn tựa như một tên ác ma, không, là so với ác ma còn khủng khiếp hơn rất nhiều.
"Hàn, đủ rồi. Anh tìm khắp nơi như vậy, nếu có thể thì cũng đã tìm thấy rồi. Không bằng trở về tiếp tục bàn bạc kế hoạch tìm kiếm. Có lẽ, cô ấy đã chạy thoát."
Cầm ba lô của Hạ Du Huyên trong tay, mới vừa rồi, anh nhìn thấy bên trong ba lô, cũng có một chút vết máu. Có lẽ, cô đã chạy thoát?
"Cậu nói cái gì? Đường Sâm, cậu nói lại lần nữa xem?" Lãnh Liệt Hàn đi qua, túm lấy cổ áo Đường Sâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-tro-ve-tong-giam-doc-cho-tron/3096659/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.