Cuộc sống luôn đầy rẫy những thử thách. Hai người vừa mới thả lỏng chưa được bao lâu. Tưởng rằng đã thoát được đoàn xe đang điên cuồng truy đuổiphía sau, lập tức lại có một đoàn khác đuổi theo, độ bám dai chẳng khácnào Tiểu Cường - quốc bảo của Đài Loan .
Hoắc Vu Phi dậm chân, "Chuyện gì xảy ra vậy? Bọn chúng có gắn thiết bị định vị trên xe chắc?"
Làm sao gắn lên được... Đường Tương Mạt đang định sửa lưng anh. Cô vừa hồiphục từ trong hoảng sợ lúc nãy, suy nghĩ cũng tỉnh táo hơn, trong đầuchợt lóe lên, cô mắng lớn, "Mẹ kiếp! Con chó đẻ đấy! @¥#%@%¥...."
"Em... em làm gì...." Nghe cô tuôn một tràng những lời tiếng anh thô tục, phát âm vô cùng chuẩn, Hoắc Vu Phi khẽ phát run. Ông trời ơi, cái này cònkhiến anh sợ hơn cả súng máy.
Cô không thừa lời giải thích, nếunhư những gì cô đoán là đúng thì dù cho bọn cô có làm nổ tung mấy trămchiếc xe cũng không xoay chuyển được tình hình, "Chả trách anh ta chịuđồng ý để một mình Phí Đức Nam đi theo em.... Không, vốn dĩ anh ta đãđịnh như thế rồi..." Mục đích của anh ta chính là kiểm tra sự trungthành của Phí Đức Nam rốt cuộc là giành cho người nào.
"Trướctiên chúng ta phải tìm một chỗ kín đã. Tên khốn Hugo đã gắn thiết bịđịnh vị lên người em, không hủy thứ đó đi, chúng ta có chạy đi đâu cũngkhông thoát được."
Hoắc Vu Phi nghe vậy liền biến sắc, ngay sau đó phản ứng lại, "Tới chỗ này đi!" Anh chỉ vào một điểm màu xanh trên bản đồ.
Hai người lần nữa rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-khong-treu-noi/28437/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.