Mẹ nó! Đường Tương Mạt chửi thề trong lòng, người nào đó từng nói trướckhi chết tự nhiên sẽ nhớ tới rất nhiều chuyện, người nói lời này khẳngđịnh chưa từng trải qua cảm giác sống chết! Mười ngón tay của cô bấuchặt ghế da, trong đầu trống rỗng, sợ hãi nhìn chằm chằm họng súng, chờkhoảnh khắc đạn xuyên thủng đầu mình, chắc chắn sẽ rất đau....
Đột nhiên, Phí Đức Nam như nhớ tới chuyện gì đó, tay trái vẫn cầm súng, tay phải móc thứ gì đó trong túi quần ra, đang định giơ lên...
Gã đã phạm một sai lầm trí mạng.
Đường Tương Mạt dồn sức, cả đời cô chưa bao giờ bình tĩnh như lúc này. Lúcnày những lời Hoắc Vu Phi nói với cô vang lên thật rõ ràng: quên hếtchiêu thức gì đó đi, cứ nhắm điểm yếu của đối thủ mà tấn công. Cô lẩmnhẩm: mi tâm, mắt, cổ họng, tim....
"Á! Con đàn bà chết tiệtnày..." Phía dưới đột nhiên đau đớn cực kỳ khiến Phí Đức Nam kêu lên.Đường Tương Mạt lập tức chọc một ngón tay nhọn vào mắt gã, đấm lên ngựcgã. Lúc gã đau đớn ngã ra sau, cô liền cầm một con dao găm cắt vào cổhọng gã.
Khẩu súng được buông lỏng, cô nhặt lên, vội vã lắp ốnggiảm thanh vào, nhắm vào cửa xe bắn. Cửa xe bung ra, cô vội vọt rangoài, không quan tâm mình đang ở chỗ nào, chỉ chạy vọt tới phía trước.
Thoát rồi, thoát rồi....
Cô không dám quay đầu lại. Phí Đức Nam từng trải qua huấn luyện, sẽ khôngmất nhiều thời gian để hồi phục. Có điều ông ta giải ngũ lâu rồi, chonên đã quên mất tuyệt đối không được lắp ống giảm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-khong-treu-noi/28436/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.