Editor: Thoa Xù
"Hùng hồn như vậy, xem ra cô khỏi cần ăn sáng nữa." Hồng Bưu quay đầu đi, đưa tay giữ nắm đấm của Mộc Vân Phong trong lòng bàn tay mình, dùng sức nắm lại. Môi mỏng khẽ cất lời lạnh lùng, khiến Mộc Vân Phong âm thầm oán hận không dứt.
Tức giận không có chỗ phát tiết, tay lại bị Hồng Bưu nắm lại đến phát đau, nhất là tay của Hồng Bưu giống như một cái kén bằng sắt cứng rắn, tay của cô bị bám chặt bên trong.
Đáng chết, Mộc Vân Phong thầm mắng một tiếng, mạnh mẽ rút tay trở về, muốn kéo bàn tay của mình thoát khỏi bàn tay to lớn của Hồng Bưu. Nhưng ngoại trừ việc rút tay mình ra làm thêm đau đớn, thì tay của Hồng Bưu vẫn không mảy may dịch chuyển chút nào.
"Chết tiệt, buông tay." Mộc Vân Phong rốt cuộc chịu đựng không nổi mắng to ra tiếng, nhìn bàn tay sưng đỏ của mình, văn hóa của cô, bộ dáng ngụy trang của cô vào giờ khắc này tan tác hết rồi.
"Không muốn tự chuốc lấy đau khổ, lập tức thức thời đi. Tôi không có kiên nhẫn chơi đùa với cô." Hồng Bưu lạnh lùng nói xong, trong lời nói có điều ngụ ý. Nếu như không phải tin tức gần đây truyền đến có người luôn muốn thăm dò chuyện Mộc Vân Phong biến mất, anh cũng không phí thời gian cùng Mộc Vân Phong chơi trò mèo vờn chuột.
Mới vừa rồi, anh đã cho người thả tin tức ra, nói Mộc Vân Phong bị giam ở chỗ này. Ngược lại anh muốn nhìn xem rốt cuộc là người nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173608/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.