Sân huấn luyện rất rộng lớn, rất trống trải, sau khi lên lớp xong, các sinh viên vừa mới tập hợp ở bên nhau thì nghe được một tiếng hô của Mục Kiếm Linh: “Tan học.” Mọi người như một tổ ong hướng về nhà ăn. Quý Dữu cũng giống vậy. Chỉ là trung gian xảy ra một chút nhạc đệm nho nhỏ khiến người không vui vẻ nổi. Quý Dữu vừa mới nhấc chân đang muốn chạy đi thì đột nhiên Nhạc Tê Nguyên bước thẳng đến Quý Dữu, khi cách cô 1m thì dừng lại. Đôi con ngươi đen nhánh của Nhạc Tê Nguyên không hề chớp mà cứ nhìn chằm chằm vào Quý Dữu vài giây. Quý Dữu không hiểu ra sao: “Cậu làm gì?” Nhạc Tê Nguyên nói: “Bị đánh rất thảm hả, vậy là tớ an tâm rồi.” Nói xong, cảm thấy mỹ mãn mới rời đi. Quý Dữu: “……” Cho nên --- Hàng này là cố ý tới trào phúng mình một trận? Không đợi Quý Dữu phản ứng, bỗng nhiên Sở Kiều Kiều xông tới, cô nhìn Quý Dữu, miệng gần như muốn mím thành một đường thẳng tắp, mày nhăn chặt luôn do dự mãi mới nói: “Bạn học Quý Dữu này, chỉ cần đáp ứng tớ lập tức đi phòng y tế trị liệu mặt thì cậu vẫn là tiên nữ nhỏ bé của tớ.” Quý Dữu: “……” Quý Dữu cạn lời một giây rồi không chút do dự xua tay: “Gặp lại.” Sở Kiều Kiều đuổi theo phía sau: “Oa oa oa……” “Cậu đừng đi! Cậu trở về mau! Cậu nói rõ ràng cho tớ!” “Cậu suy xét một chút đi.” “Xinh đẹp không tốt sao?” “Phá hoại giá trị nhan sắc là phạm tội đấy! Cậu hiểu được không?” “Cậu như vậy sẽ mất đi tớ!” “Nhất định cậu sẽ mất đi tớ!” “……” Quý Dữu coi âm thanh lải nhải nói liên miên của Sở Kiều Kiều ở phía sau trở thành tiếng ong ong của muỗi đang làm phiền người nên không chút nào để ý tới, lúc này chỉ có một suy nghĩ: [Nhất định phải ở trong 5 phút vọt tới nhà ăn mới được, trời đất bao la, ăn cơm là lớn nhất!] Có thể là trong hai ngày nay mỗi ngày đều đối luyện với người máy cỡ nhỏ, mỗi ngày đều phải chạy trốn cho nên thể chất của cô có tăng lên một cách rõ rệt, đặc biệt biểu hiện trên tốc độ chạy, cuối cùng Quý Dữu đoạt được vị trí trước Thẩm Trường Thanh, đến xếp hàng ở cửa sổ múc cơm thịt xương sườn kho tàu. Thẩm Trường Thanh: “……” Quý Dữu mỉm cười chào hỏi: “Hi ~ Trùng hợp thật nha.” Thẩm Trường Thanh: “…… Bạn học Quý Dữu, chào cậu.” Quý Dữu nháy mắt với Thẩm Trường Thanh: “Người anh em, bữa tối tính toán mua cơm gì vậy?” Khuôn mặt của Quý Dữu sưng đỏ thêm con mắt xanh tím nên thật sự không thể coi là đẹp, vấn đề mấu chốt là cô còn không hề có tự giác là mình xấu, cứ điên cuồng làm mặt quỷ về phía mình, trong nháy mắt đó Thẩm Trường Thanh bất động, nhưng xuất phát từ sự dạy dỗ tốt đẹp và lễ phép nên cậu ta kiên cường trả lời: “Thịt xương sườn kho tàu.” Quý Dữu vừa nghe xong cười ha ha: “À --- Trùng hợp thật, tớ cũng thế.” Thẩm Trường Thanh đang chờ cô bảo mình mời khách, khi cậu ta đã bắt đầu nghiêm túc ngẫm nghĩ xem có nên mời khách để bảo đảm được bình an hay không thì không ngờ Quý Dữu số 4444 lại không rên một tiếng, đột nhiên quay đầu lại rồi nghiêm túc đứng xếp hàng. Thẩm Trường Thanh: “???” Đã xảy ra cái gì? Mình hiểu lầm cậu ấy? Thẩm Trường Thanh không rõ. Quý Dữu ở trong đội ngũ xếp hàng múc cơm, cô nỗ lực duỗi dài cổ hướng về phía trước xem, hề hà là đội ngũ quá dài nên căn bản không nhìn thấy người đứng ở cửa sổ múc cơm là ai nên cô đành phải điên cuồng cầu nguyện: Ngàn vạn lần không phải là đàn anh Hà Tất. Ngàn vạn lần không phải là đàn anh Hà Tất. Ngàn vạn lần không phải là đàn anh Hà Tất.
…… Hình như Quý Dữu đã cầu nguyện thành công, nhìn từ xa có thể thấy rõ ràng gương mặt lạnh băng lãnh đạm của đàn chị Thi Nhã ở cửa sổ múc cơm. A a a a…… Đàn chị Thi Nhã…… Nhớ chết cô mất thôi…… Trong nhất thời quả thực là Quý Dữu còn kích động hơn so với khi thấy mẹ ruột, cười đến thấy răng không thấy mắt. Rất nhanh. Quý Dữu đứng ở trước mặt đàn chị Thi Nhã, khi nhìn thấy khuôn mặt thảm không nỡ nhìn của Quý Dữu thì đàn chị Thi Nhã vẫn không có chút biểu cảm nào, chỉ lạnh nhạt hỏi: “Ăn cái gì?” Quý Dữu nở nụ cười ngọt ngào tới đàn chị thần tiên: “Chị ơi, mời chị lấy giúp em một suất thịt xương sườn kho tàu với ạ.” Tay Thi Nhã cầm muỗng inox hơi run lên nhưng khuôn mặt của cô vẫn mang hơi lạnh như khối băng rồi hỏi: “Ai đài thọ?” Ssau khi hỏi xong, ánh mắt của Thi Nhã đưa ra sau Quý Dữu lơ đãng đảo qua Thẩm Trường Thanh. Quý Dữu cào cào đầu cười hì hì: “Em tự trả ạ.” Tối hôm qua cô kiếm được 6 điểm tích lũy nên có thể xa xỉ một bữa nho nhỏ, không cần thiết mặt dày mày dạn đi quấn lấy để cho người khác mời khách ăn cơm nha. Thi Nhã nghe xong không lên tiếng nữa. Sau đó --- Cô cầm lấy cái muỗng múc một muỗng…… Quý Dữu khẩn trương nhìn chằm chằm vào tay cô chờ đợi dấu hiện động tác rung muỗng của cô, nhưng mà --- Không có. Đàn chị Thi Nhã dùng một muỗng tưới trực tiếp lên trên cơm của Quý Dữu. Một miếng. Hai miếng. Ba miếng. …… Quý Dữu cảm giác tim mình đột nhiên đập gia tốc: Đông! Đông! Đông! Trái tim cùng với nỗi kinh hoàng không quy luật, Quý Dữu đỏ mặt lên --- Kích động. ĐM! Một muỗng thịt thật lớn, rốt cuộc có bao nhiêu miếng thì cô hoàn toàn không đếm được, có thể khẳng định chính là tuyệt đối không dừng lại ở 10 miếng! Mẹ nhà nó ~ Đây là đàn chị thần tiên gì vậy! Đây chính là tán thịt đồng tử mới đúng! Nói tiếng cảm ơn xong, Quý Dữu che chở khay đồ ăn của mình nhanh chóng chạy đi, đi nhanh được vài bước thì cô mới lén cúi đầu liếc mắt nhìn một cái rồi cẩn thận đếm một lần thì phát hiện thế mà có tận mười lăm miếng. Trời ạ ~ Hạnh phúc đến ngất mất. Quý Dữu sắp được cảm giác hạnh phúc bao phủ lấy --- Cả người mơ mơ màng màng ôm khay đồ ăn của mình tìm chỗ ngồi xuống, vừa mới chuẩn bị bắt đầu ăn thì ở đối diện có một người ngồi xuống, Quý Dữu ngẩng đầu vừa nhìn thấy, hóa ra là Thẩm Trường Thanh --- Thằng nhóc này nhanh tìm tới như thế khẳng định là theo đuôi mình rồi. Trong mắt Quý Dữu hiện lên sự cảnh giác.
Thẩm Trường Thanh hơi mỉm cười nhìn cô: “Bạn học Quý Dữu này, trùng hợp thật.” Quý Dữu: “……” Tình huống gì vậy? Vẻ mặt Quý Dữu hoài nghi, tính cảnh giác trong mắt càng cao. Không được. Cần phải bảo vệ thịt của mình. Đây chính là sự yêu thương của đàn chị đối với mình đấy --- Tuyệt đối! Tuyệt đối! Tuyệt đối không thể để Thẩm Trường Thanh cướp đi. Sau đó --- Có thể là đột nhiên bị quỷ nhập vào người hoặc Tà thần chỉ dẫn, bỗng nhiên Quý Dữu mở ra hai tay ôm trọn lấy toàn bộ khay đồ ăn, gần như cả đầu chôn vào khay đồ ăn đó rồi dùng tốc độ cực nhanh liếm tất cả thịt xương sườn kho tàu một lần trước mắt Thẩm Trường Thanh. Thẩm Trường Thanh: “……” Thẩm Trường Thanh mím môi, cả người run nhè nhẹ suýt chút nữa không nhịn được cất bước chạy. Nhưng --- Cậu ta gắng khống chế hai chân mới nhịn xuống được không lập tức thoái ly hiện trường. Ông nội luôn nói: Thế giới vô biên, việc lạ gì cũng có, chính mình chỉ là một thằng nhóc trẻ người non dạ, kiến thức quá ít, kinh lịch và lịch duyệt…… Đều quá nông cạn --- Đối với những lời nói này Thẩm Trường Thanh vẫn luôn không để bụng, cảm thấy ông nội đang cố ý làm thấp chính mình, muốn ghìm lại tính cách của mình mà thôi. Nhưng mà --- Hiện tại Thẩm Trường Thanh đã hiểu: Hóa ra --- Thật sự là kiến thức của mình nông cạn thật. …… Quý Dữu làm xong xuôi thì yên tâm, vì thế cô lập tức trở lại bình thường còn nở nụ cười với Thẩm Trường Thanh: “Bạn học Thẩm Trường Thanh, trùng hợp thật đấy, cậu cũng ngồi bàn cơm này sao?” Thẩm Trường Thanh: “……” Thẩm Trường Thanh duy trì lý trí gần như sắp sụp đổ rồi nhẹ giọng nói: “Bạn học Quý Dữu này, tớ muốn thương lượng một chuyện với cậu.” Quý Dữu: “Ồ???” Hình như Thẩm Trường Thanh cảm thấy khó có thể mở miệng, vài lần muốn nói lại thôi rồi mới quyết định nói: “Bạn học Quý Dữu này, tớ muốn nhờ cậu về sau múc cơm giúp tớ, chúng ta có thể hợp tác, tớ bỏ điểm tín dụng mua cơm, nếu lấy được bao nhiêu xương sườn thì tớ có thể chia hai miếng cho cậu.” Khay đồ ăn của cô tổng cộng có 15 miếng, cậu ta nhìn thấy rõ ràng. Quý Dữu nghe xong lập tức hiểu ra, hóa ra là mục đích này: Còn tưởng rằng cậu ta muốn cướp thịt của mình cơ đấy, không nghĩ tới thế mà lại là cái này. Quý Dữu chậc một tiếng: “Bạn học Thẩm Trường Thanh, không thể tưởng được cậu vẫn là một cậu nhóc lanh lợi nha.” Vành tai của Thẩm Trường Thanh đỏ lên: “Vậy…… Có thể chứ?” Mẹ nhà nó ~ Bề ngoài anh tuấn ngoan ngoãn như vậy của Thẩm Trường Thanh đột nhiên lộ ra ánh mắt giống như cún con thế mà không hiểu sao còn thấy đáng yêu. Nhưng --- Vì một chút thịt liền tỏ ra dễ thương? Đáng xấu hổ! Quý Dữu cự tuyệt không lưu tình chút nào: “Nhưng không được nha! Tớ không thể làm vơi đi sự yêu thương của đàn chị Thi Nhã với tớ được.” Khuôn mặt Thẩm Trường Thanh suy sụp. ____________________________________ Editor Thiên Châu Vũ Nhiên có lời muốn nói: Có bạn nào từng làm như Dữu mei mei hay bị rơi vào trường hợp như của Thanh Thanh không ta? Hồi nhỏ hai chị em nhà mình hay tranh nhau cơm rang hay đồ ăn nào đó, mình chậm chân hơn nên bị bà chị lấy trước gắp trước, để kết thúc cuộc tranh dành là bà chị mình toàn liếm lên thoai, thế là sau đó mình mà tranh được mình cũng liếm (¬‿¬)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]