“Rốt cuộc con lúc nào mới chịu kết hôn cùng A Bảo?”
Khi Quý Tiệp đường đường chính chính chuyển đến ở chung cùng Dương Sĩ Bảo,thời gian cũng đã trôi qua được hai năm, Quý ba đợi có cháu để bế mãinhưng không thấy. Cuối cùng không nhịn được gọi Quý mẹ đi hỏi đứa congái bất hiếu đó rốt cuộc còn muốn đùa giỡn tình cảm của A Bảo đến khinào.
“Cái gì mà con trêu đùa tình cảm của người khác chứ? Con nào có?” Quý Tiệp không nhịn được mà kháng nghị.
“Không á? Con không có làm vậy, tại sao không còn cùng Sĩ Bảo kết hôn chứ?”
“Kết hôn cái gì? A Bảo là người không muốn mở miệng nói muốn lấy con. Conlàm sao mặt dày đòi lấy người ta. Như vậy con không còn mặt mũi nào nữarồi.”
“Mặt mũi cái gì? Mặt mũi quan trọng như vậy sao? Haizz….Thế nào, vậy thì con cho rằng năm nay ba mươi tuổi rồi mà không ai thèmlấy thì cái nào mất mặt hơn?” Bà thật không biết đầu óc của cô con gáilớn thế nào, thế mà cũng không phân biệt được chuyện nhỏ chuyện to gìcả.
Chết mất, mẹ cô nói vậy là sao? “Cái gì mà không ai thèm lấy chứ? Con là người không cần gả đi ý.”
“Gả? Hừ!” Quý mẹ tức giận xì lỗ mũi “Con vừa mới nói tất cả đó, căn bản ABảo không có mở miệng cầu hôn con, con gả cho ai hả?” Quý mẹ dùng lỗ mũi nhìn Quý Tiệp, nhìn cô với ánh nhìn khinh bỉ.
Những năm gần đây, tuy Quý Tiệp cùng A Bảo ở chung với nhau, nhưng mà mỗi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-da-man-cua-tong-giam-doc/2919990/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.