Ngày thứ ba chuyểnvào Dương gia, rốt cuộc Quý Tiệp không nhịn được đành mở miệng hỏi Dương Sĩ Bảo suy nghĩ trong lòng anh. Cô đối với anh mà nói, rốt cuộc là bằng hữu hay là tình nhân đây? 
Không nghĩ rằng đến nhìn Sĩ Bảo cũngkhông thèm nhìn cô một cái, chỉ trả lời cô một câu “Không nên hỏi tôivấn đề ngu ngốc như vậy.” 
Ai da…Cái này là vấn đề gì đây? Đây là vấn đề rất nghiêm túc, cũng rất quan trọng. 
“Đưa chân còn lại cho tôi.” Dương Sĩ Bảo ra lệnh cho cô. 
Vì vậy, Quý Tiệp ngoan ngoãn thu chân trái lại rồi duỗi chân phải ra để Dương Sĩ Bảo cắt móng chân cho cô. 
Quan hệ giữa họ chính là như vậy, hết sức mập mờ. Cuộc sống của hai ngườigiống như một đôi vợ chồng già. Dương Sĩ Bảo vẫn vô cùng cưng chiều cônhư trước kia, nhưng cái gì cũng mặc kệ cô, làm cô không hiểu được trong lòng anh rốt cuộc là nghĩ như thế nào. 
Hơn nữa, quan trọng nhấtlà, cô đã chuyển tới ba ngày, ba ngày rồi. Thế nhưng đến động vào mộtsợi lông tơ của cô A Bảo cũng không động vào. 
Như vậy không phải là rất kì quái sao? 
Không phải mọi người đều nói là đàn ông ăn hết cả xương tuỷ mới biết nó ngonsao. Nếm ngon ngọt một lần rồi sẽ lại muốn lần nữa, tại sao A Bảo của cô lại không như vậy? 
Chẳng lẽ…Cô không ngọt sao? Cho nên, A Bảo mới ăn rồi mà không muốn ăn cô lần nữa? Như vậy thân phụ nữ như cô thật là khổ a. 
Quý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-da-man-cua-tong-giam-doc/2919987/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.