“Miêu lão sư?”
Vương lão sư nhìn về phía Miêu Yên, thần sắc như thường, nhưng bên trong lời nói lại tràn ngập uy áp.
“Còn không nhanh lên? Thất thần cái gì!”
Chủ nhiệm giáo dục biết việc đã đến nước này, lại nói tiếp cũng vô dụng.
Hắn đột nhiên đập một cái lên cái bàn, “Cuộc đánh cược này là cô cùng Vân đồng học cùng nhau đồng ý, mọi người đều là nhân chứng, thân là lão sư nhất định phải giữ chữ tín.”
Miêu Yên há miệng thở dốc, nửa ngày nói không nên lời, cuối cùng chỉ có thể đỏ mặt xám xịt đi ra khỏi văn phòng, vừa đi trên hành lang vừa niệm trong miệng, “Vân đồng học, cô sai rồi.”
Thanh âm cô ta không lớn, cứ như muỗi kêu.
Vân Diệp nghe được có lão sư ở sau lưng cười trộm.
“Miêu Yên đây là không ăn cơm no sao, trước kia răn dạy người khác cũng không phải là âm lượng này.”
Có thể thấy được…… Vị chủ nhiệm lớp này nhân duyên thật không tốt a.
Miêu Yên thực mau từ bên ngoài đi vào, cô ta đứng trước mặt Vân Diệp sắc mặt không tốt, “Như vậy được rồi chứ!”
“Có thể.”
Vân Diệp hướng về phía cô ta gật gật đầu, không có lại làm khó dễ cô ta.
Chuyển biến tốt liền thu lại.
Mục đích của nàng là nắn lại nhuệ khí của Miêu Yên, một màn vùa rồi đã có không ít người thấy được, Miêu Yên cũng đủ mất mặt, như vậy là đủ rồi.
Miêu Yên hiện tại xác thật là ý nghĩ muốn chết cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tuong-quan-trong-sinh-nam-than-toan-nang/2517073/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.