Phía trên……
Trên đỉnh đầu?
Một nhóm Lưu Hổ căng da đầu chậm rãi ngẩng mặt, sau đó thấy được một màn khó quên sau lưng họ.
Trên bức tường cao bằng hai người, thiếu niên mặc giáo phục ngồi trên đó.
Trong miệng ngậm một cây cỏ đuôi chó, một chân gác trên, một chân tùy ý đung đưa, lắc qua lắc lại, gương mặt tinh xảo mang theo tươi cười, đánh giá bọn họ.
Cũng không biết đã ở đó bao lâu.
Đây không phải Vân Diệp mà bọn họ tâm tâm niệm niệm sao?
……
Nói cách khác, bộ dáng ngốc nghếch tìm người của bọn họ đều bị người ta thấy hết rồi sao?
Cậu ta giấu mình ở một nơi khác nhìn bọn họ như trò hề!
Lưu Hổ nghĩ đến đây vừa thẹn lại vừa bực, cũng từ trạng thái kinh diễm xen chút hoảng hốt thanh tỉnh lại.
Hắn trừng mắt nhìn Vân Diệp, cười mắng, “Vật nhỏ không biết sống chết, còn dám xưng gia gia trước mặt lão tử.”
“Lão đại, để em giáo huấn cậu ta!”
Trong đó có một tên thủ hạ thấy có cơ hội tranh công, chủ động xin ra trận, sau khi Lưu Hổ gật đầu, hắn xoa xoa tay hầm hè đi đến chân tường, ngoài miệng còn không sạch sẽ.
……
“Tiểu thí hài lông còn chưa dài, giả bộ làm người lớn cái gì, để ca ca giúp mày hoạt động gân cốt.”
Những người phía sau cũng vui vẻ, thoải mái xem náo nhiệt.
“Còn dám cho Dương ca của chúng ta đội nón xanh, không giáo huấn cậu ta không được.”
“Ra tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tuong-quan-trong-sinh-nam-than-toan-nang/2517068/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.