"Phu nhân, em đang đau lòng vì Cổ Đình Lang, vì em trai của tôi sao?"
"Sao nhất định... phải là tôi giết..."
"Ừ nhỉ? Sao nhất định phải là em? Nhưng vấn đề là tôi thích em vào vai đó, em hiểu không? Hướng Phỉ Sắc, hãy thả lỏng cơ thể mình đi, em không liên quan đến việc nó."
Cả gương mặt cô đã toát lên sự sợ hãi của mình, đôi mắt vẫn cương nghị mà nhìn hắn.
Phỉ Sắc là con người giỏi kìm nén, phải nói rất là giỏi. Khi nghe được sự thừa nhận của hắn về việc đã lợi dụng cô, mượn tay cô giết chết Cổ Đình Lang mà cô chỉ có biểu hiện tức giận, cô đã không rơi một giọt lệ oan ức nào, oán trách nào.
"Em biết vì sao tôi đem em đến đây không? Tôi không phải trị tội em đâu đấy nhé, đơn giản là tôi muốn em bên cạnh tôi, ngoan ngoãn làm người bên tôi. Bây giờ tôi đã có đủ mọi thứ, em có thể vui vẻ đếm tiền, có thể đi đây đó cùng tôi, làm những thứ em muốn. Miễn là em thích, tôi sẽ chiều em."
"Tôi không muốn, kinh tởm."
"Đừng nói tôi như vậy, dù sao thứ kinh tởm này đã từng khiến em khốn đốn một thời gian ngắn ngủi."
Trời bắt đầu sụp tối, tiếng chuông đồng ở đầu đỉnh tháp Cửu Ngu vang lên bíng bong, tiếng chuông đúng sáu giờ tối mỗi ngày sẽ kêu và nhắc nhở phạm nhân đã đến giờ đi ngủ.
Bất chợt đôi đồng tử của Cổ Vị Nghiêm co lại, hắn buông lỏng cằm cô rồi ngã người ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tu-nhan-khong-the-dung-cua-dai-ta/2790423/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.