"Tôi cũng là người phụ nữ 'yếu đuối', tôi rất sợ..."
Lý Phục mồm chữ a mắt chữ o nhìn về phía Phỉ Sắc với gương mặt không mấy tin tưởng.
Nói cô là phụ nữ, chỉ cần nhìn qua vóc dáng cũng biết mà thừa nhận. Nhưng nói cô nói cô "yếu đuối", có đánh chết Lý Phục cũng không dám tin.
Sát thủ giết thuê như Phỉ Sắc mà cũng biết mềm mỏng thì quả là khó tin. Hơn nữa không phải lúc sáng mới đâm vào đùi Đại tá, sau đó lại thẳng tay bắn Đại tá, vật lộn rất đáng sợ nữa hay sao?
Đúng như lời người khác nói, lời phụ nữ nói chỉ nên nghe không nên để vào tai. Nó thật sự sai quá sai.
Phỉ Sắc biết kẻ trước mắt này không hề tin vào lời mình nói, cảm thấy rất oan uổng. Thật ra cô cũng biết sợ chứ đâu phải không sợ đâu? Cổ Vị Nghiêm còn đáng sợ hơn những gì mà cô nghĩ.
Chợt nhớ ra mâu thuẫn từ lời nói trước cửa hắn, cô tò mò mà không dám nói nhiều, xem bên trong khám bệnh còn rất lâu nên cô nhích lại gần Lý Phục hỏi vài thứ.
"Này, anh và Đại tá đến đây làm gì vậy?"
"Đại tá chưa nói cho phu nhân biết sao?"
Lý Phục nhìn cô tiến lại gần mà ra sức phòng vệ, anh ta lùi lại vài bước cẩn trọng. Nghe được sự tò mò từ cô, Lý Phục cau cặp mày kiếm nhìn cô.
"Thì nói là đi tìm mộ mẹ, mà tôi nhớ là ba năm trước...không phải bà ấy chết rồi à?"
"Hay phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tu-nhan-khong-the-dung-cua-dai-ta/2790421/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.