Nghe thế Thời Ngữ Yên chỉ im lặng không nói gì, cô đang rất bối rối vì bình thường Cố Thành luôn trêu chọc cô nhưng đột nhiên anh lại có gương mặt lo lắng đó khi cô gặp nạn, anh lúc nào cũng nhởn nhơ với cô thật không nghĩ anh lại có thái độ lo lắng đó với cô.
...
- Cô hẹn tôi đến đây làm gì ?
Giang Đào uyển chuyển bước vào trong quán nước, vừa thấy Thời Ngữ Yên cô ta liền vênh váo lên tiếng tuy nhiên cô vẫn bình thản uống nước.
- Cô ngồi xuống đi
Cô ta ngồi xuống đối diện với cô, nhìn thấy vẻ mặt bình thản ngồi uống nước của cô thật khiến cho cô ta rất mất kiên nhẫn còn khó chịu ra mặt.
- Có chuyện gì thì nói đi đừng có mà vòng vo tam quốc ở đây, tôi không rảnh như cô...
- Ồ cô vội cái gì chứ, cứ thả lỏng tâm trạng đi đừng lúc nào cũng khó chịu sẽ mau già đến lúc đó chồng của cô sẽ không yêu thương cô nữa..
Giang Đào trợn mắt nhìn cô.
- Cô...đừng có mà nhắc đến chồng của tôi, có gì thì nói nhanh đi
Thời Ngữ Yên cũng không muốn vòng vo nữa nhanh chóng đặt một lá phong bì nhỏ xuống bàn, ánh mắt cô ta nhìn xuống phong bì đó.
- Mở ra đi
Ánh mắt cô ta lập tức nghi ngờ nhìn cô rồi cũng cầm lấy mở phong bì đó ra, bên trong là một bức ảnh nhỏ nhưng lại khiến cho cô ta kinh ngạc đến tột độ vừa run run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tong-tai-lanh-lung-la-me-don-than/3315121/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.