Đúng lúc này Thiên Kỳ vừa thấy cô liền chạy lạch bạch đến chỗ cô.
- Mẹ ơi !
Nghe theo tiếng gọi của thằng nhóc mọi người đều dồn ánh mắt về phía cô, Cố phu nhân nhanh chóng thay đổi sắc mặt thành vui vẻ cười xán lạn đi đến chỗ cô.
- Ngữ Yên đến rồi đó hả, con mau mau đến đây ngồi đi, à mà con ăn tối chưa vậy ?
- À dạ con ăn rồi thưa bác
Thời Ngữ Yên nhìn qua hai ba con đang uống trà sữa vừa ăn bánh ngọt liền nhướng mày tỏ vẻ không vui, cô liền nhỏ giọng nhắc nhở.
- Hai ba con các người đang làm gì vậy hả ? giờ này mà còn uống trà sữa với bánh ngọt hay sao, nhất là con đó Thiên Kỳ tối nay mà đau bụng thì đừng kêu mẹ đó
- Hehe...tuyệt đối không kêu mẹ đâu ạ, tối nay con ngủ lại với ba
- Cô muốn ngủ với ba con thật à ?
- Dạ vâng ạ
Thiên Kỳ gật đầu chắc nịch, Thời Ngữ Yên cũng không ép thằng bé về cùng mình, dù gì Cố Thành là ba ruột của cậu nhóc nếu cậu ở lại thì cô tôn trọng cậu, cô nhẹ giọng nói với cậu.
- Vậy mẹ sẽ về nhà, con không định thơm thơm tạm biệt mẹ à
- Dạ có chứ ahh
Dứt lời, Thiên Kỳ nhảy xuống ghế thấy vậy Thời Ngữ Yên cũng ngồi thấp xuống để cho cậu dễ hôn.
- Mẹ về cẩn thận ạ
- Ừm
Thời Ngữ Yên đứng dậy nhìn hai ông bà Cố, khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tong-tai-lanh-lung-la-me-don-than/3316019/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.