Mà hình như ghẹo cô là một thú vui gì đó thật khiến cho anh muốn ghẹo mãi, mà ghẹo mãi cũng không tốt đâu lỡ mất cô ấy thật phải làm sao.
Trong lúc đang suy nghĩ thì bỗng thấy Thời Ngữ Yên bỏ đi chỗ khác thấy vậy anh cũng bỏ đi theo, mà ở trong đấy khá ồn ào vừa ngập thế là cô bỏ đi ra ngoài sau vườn. Đang ngồi nhớ cục cưng Thiên Kỳ thì bất ngờ một bên vai phải của cô bị ai đó vỗ, theo bản năng cô hất văng bàn tay đó rời đứng dậy xoay nhìn người đó là ai.
Trước mặt cô là một người đàn ông xa lạ, thế nhưng cô không quan tâm mấy nhưng rồi người đàn ông kia lại nở nụ cười một cách thân thiện.
- Chào cô, chúng ta làm quen nhé
Thời Ngữ Yên chỉ trả lời một cách khiêm tốn.
- Thật ngại quá, tôi không muốn làm quen..vậy nhé
Định rời đi thì bị Mặc Phong Dao nắm lấy cổ tay, cô cảm thấy khá là khó chịu khi bị đụng chạm.
- Xin anh hãy tự trọng
Hắn ta định lên tiếng nói gì đó thì bất ngờ Cố Thành từ đầu xuất hiện đi đến ôm lấy eo của cô, ôm một cách rất chặt khiến cho cô khó mà cựa quậy nhưng vì muốn tránh người đàn ông trước mặt đành phối hợp với anh.
Cố Thành trừng ánh mắt lạnh tanh nhìn hắn ta.
- Đừng đụng vào người phụ nữ của tôi, vậy nên Mặc tổng cẩn thận hành động của mình một chút
Thế nhưng Mặc Phong Dao vẫn không tin đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tong-tai-lanh-lung-la-me-don-than/3315120/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.