“Thế nên cô muốn làm thế nào?”
“Hừ, cô yên tâm, tốt xấu gì cô cũng là chị của tôi, tôi sẽ không thật sự lột da mặt cô xuống để ngâm rượu.”
Cô ta bỗng đứng thẳng người, lùi về sau một bước, chỉ mấy người đàn ông phía sau.
“Nhìn thấy chưa? Tôi đặc biệt chuẩn bị cho cô đó, tôi muốn xem xem, người đàn ông như Lục Trình Nhiên, có phải thật sự đối xử tốt với cô, trung thành với cô như thế không.
Anh cũng sẽ không giết cô, thế nhưng chờ tới khi cô bị chơi nát người rồi sẽ ném cô về, đến lúc đó xem xem, anh ta vẫn tiếp tục nuôi cô, chiều cô hay không.”
Cảnh Diệp Nhã nói xong, bỗng móc một mũi tiêm trong túi ra, rút lấy chất lỏng màu xanh trong một chiếc bình khác, tiêm vào người cô.
Cảnh Ngọc Ninh vùng vẫy, nhưng vô dụng.
Cô bỗng hơi hoảng hốt: “Cô đang làm gì thế?”
Cảnh Diệp Nhã cười lạnh.
“Yên tâm, không phải thứ gây chết người, thế nhưng sẽ khiến cô ở đây thoải mái hơn một chút mà thôi, dù sao, tôi muốn bọn họ chơi nát người cô chứ không phải chơi tới chết, chết đi thì mất vui lắm, cô nói xem có phải không?”
Nói xong, còn cười cười vỗ vào mặt cô, lúc này mới rời đi.
Cảnh Ngọc Ninh mặt mày tối sầm.
Mặc dù cô không hiểu rốt cuộc Cảnh Diệp Nhã tiêm cho mình cái gì, nhưng nghĩ cũng biết không phải thứ tốt lành gì.
Mấy người đàn ông thấy Cảnh Diệp Nhã đã rời đi, lúc này mới ùa về phía này.
Cảnh Ngọc Ninh nhìn chằm chằm bọn họ, lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475905/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.