Trên sofa trong phòng khách, Tống Linh và thím Lưu đều đang ngồi ở đó.
Tống Linh mặt mày phiền muộn, cô ta có nghĩ thế nào cũng không ngờ, lúc trước Cảnh Ngọc Ninh đã bàn xong kế hoạch vẹn toàn với mình rồi, vậy mà cuối cùng lại có thể làm lạc mất người.
Còn thím Lưu lại không thể ngờ được, Cảnh Ngọc Ninh mà lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn?
Của phòng khách bị đẩy ra, người đàn ông mặt mày anh tuấn cát bụi dặm trường xuất hiện ở cửa.
“Tổng giám đốc!”
“Cậu chủ!”
Hai người lập tức đồng loạt đứng lên.
Ánh mắt sắc bén của Lục Trình Niên lạnh lùng lướt nhìn bọn họ, sau đó đi thẳng tới.
“Camera giám sát đâu?”
“Tổng giám đốc! Đây là kết quả kiểm tra camera giám sát gửi tới từ 10 phút trước, chắc là phu nhân bị một chiếc taxi màu xám đưa đi.
Bây giờ tôi đã xâm nhập hệ thống camera giám sát của thành phố, nhưng tạm thời vẫn chưa tìm ra tung tích của chiếc xe này.”
Lục Trình Niên nhận lấy ipad, liếc nhìn, ánh mắt lạnh lùng.
Tống Linh còn muốn nói gì đó, thế nhưng bỗng thấy anh xoay người lại, đi ra ngoài.
Mí mắt cô ta giật giật, vội vàng đi theo.
“Tổng giám đốc, tôi đi cùng ngài.”
Vài phút sau.
Chiếc xe hơi phóng nhanh trên đoạn đường Yên Sơn.
Trong xe, Lục Trình Niên cầm bản đồ, khoanh tròn đánh dấu từng phương hướng mà chiếc xe kia có khả năng sẽ tới.
“Tống Linh, cô dẫn người đi về hướng đông nam, trên đường phải cực kỳ chú ý những kiến trúc khá hoang vắng, đối phương bắt cóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475906/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.