Cùng lúc đó, bà Phùng đi đến trước mặt Hạ Thạch: "Cậu tìm tôi?"
"Đúng vậy. Tôi là cảnh sát, tôi họ Hạ."
"Cảnh sát?" Bà Phùng ngẩn ra một cái, "Ưm, có chuyện gì sao?"
"Xin hỏi xưng hô bà như thế nào?"
"Tôi tên Phùng Lài."
"Bà là nhân viên vệ sinh ở đây, đúng không?"
"Ừm, làm thêm giờ, mỗi ngày chỉ qua đây hai tiếng."
"Buổi tối qua đây?"
"Ừm, thông thường là buổi tối."
"Bà tường thuật tôi nghe chuyện phát sinh vừa rồi đi."
"Ồ... Nên kể từ đâu nhỉ?" Mạch suy nghĩ của nhân viên vệ sinh Phùng Lài không rõ ràng giống như Tạ Di Ngưng, hơn nữa dường như còn đang cảm thấy sợ hãi về chuyện phát hiện Lưu Triển Bằng bị hại, có chút hoang mang lo sợ.
"Bắt đầu kể từ lúc Tạ Di Ngưng kêu bà đến sân thượng giúp đỡ trông chừng vòng đu quay."
Phùng Lài gật đầu, ho khụ một tiếng, bắt đầu kể: "Lúc đó tôi đang quét đất ở gần chỗ bán vé, đột nhiên nhìn thấy Tiểu Ngưng vội vã đi ra từ sân thượng. Tôi hỏi cô ấy làm sao vậy. Cô ấy nói bụng cô ấy không khỏe, phải đi vệ sinh, còn nói cô ấy có hai người bạn đang chơi vòng đu quay, đại khái còn 10 phút nữa thì xuống, kêu tôi giúp đỡ đến sân thượng trông chừng, nếu như đến lúc đó cô ấy còn đang trong nhà vệ sinh, thì bảo tôi mở khoang để hai người họ ra ngoài."
Dưới sự chỉ dẫn của Hạ Thạch, Phùng Lài tường thuật cũng xem như rõ ràng, hơn nữa phù hợp với lời tường thuật của Tạ Di Ngưng.
"Sau đó thì sao?"
"Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tham-doc-thi/1768162/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.