Hạ Thạch chạy đến cửa đi thông tới sân thượng trước tiên, Lạc Tỉnh và Tạ Di Ngưng đi theo sau.
Ba người đi đến sân thượng, chỉ thấy vòng đu quay nằm ở phía trước không xa lúc này đã dừng lại.
"Ủa, vòng đu quay sao lại dừng rồi?" Tạ Di Ngưng mặt đầy nghi hoặc.
Lời cô vừa dứt, một người đi ra từ phòng điều khiển của vòng đu quay.
Đó là một bà lão, vóc dáng không cao, thoạt nhìn đã hơn 60 tuổi.
"Thím Phùng, xảy ra chuyện gì rồi? Là thím dừng vòng đu quay lại sao?" Tạ Di Ngưng hỏi bà lão đó.
"Đúng vậy! Tiểu Tạ." Bà Phùng có chút hổn hển nói, "Hai người bạn đó của con đã ngất rồi!"
"Cái gì?"
Tạ Di Ngưng vừa nghe, liền vội vàng chạy đến lối vào của vòng đu quay. Hạ Thạch và Lạc Tỉnh nhìn nhau một cái, cùng nhau đi theo cô ấy đến đó.
Ba người đi đến lối vào của vòng đu quay, chỉ thấy cửa khoang hành khách ở dưới cùng mở ra, trong khoang hành khách, có hai người một nam một nữ, đều là 30 40 tuổi. Lúc này hai người đang ngồi trên ghế trong khoang hành khách, không hề nhúc nhích.
Tạ Di Ngưng đi đến trước khoang hành khách, kêu: "Triển Bằng! A Diễm! Hai người làm sao vậy?"
Cô gái ở trong khoang hành khách được gọi là "A Diễm" này nghe thấy tiếng kêu của Tạ Di Ngưng, mơ màng tỉnh lại, chậm rãi mở mắt ra, mơ mơ màng màng nói: "Di Ngưng? Tớ làm sao vậy?"
"Sao các cậu lại ngủ ở trong khoang hành khách rồi?"
"Ngủ rồi? Triển Bằng... Triển Bằng..." A Diễm bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tham-doc-thi/1768161/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.