6.
Người phụ nữ trẻ ôm mặt ngồi trên đất, nói rằng cha của cô ta là trưởng thôn, lát nữa sẽ đến khiến tôi đẹp mặt.
Tôi nghĩ tôi đã đủ đẹp rồi.
Nên từ chối cô ta.
Cuối cùng trưởng thôn cũng không đến.
Bởi vì trong đám người xem có người nhận ra Kỳ Sơn.
“Đây không phải là thằng bé nhà họ Kỳ sao? Nghe nói ở ngoài làm sĩ quan, chức vụ cũng khá lớn đấy!”
Trưởng thôn không đến, cử người đến truyền tin.
Mẹ con bọn họ xám xịt rời đi.
Trên đường về, Hứa Nghiên nói, người phụ nữ đó có vẻ như có vấn đề.
Chồng cô ta nhìn tướng mạo như thế, chân thì nhỏ bụng thì lớn, như cây gậy có con cóc ngồi lên, ngày nào cũng nghĩ tôi quyến rũ anh ta.
Tôi ngây ngẩn cả người.
“Chị Nghiên Nghiên, chị chửi người lợi hại như thế, sao lúc nãy không chửi cô ta?”
Hứa Nghiên thở dài.
“Cha của cô ta là trưởng thôn, nắm giữ danh sách có thể trở về thành phố, tôi sợ ông ta làm khó Lâm Châu.”
“Ở lại đây không tốt sao?”
Tôi thấy ở đây rất tốt.
Có non có nước, môi trường tuyệt đẹp.
Mỗi ngày chỉ cần lo lấp đầy cái bụng là được.
Không cần để ý đến những chuyện linh tinh.
“Tốt, tốt thì tốt, nhưng Lâm Châu có lý tưởng, có khát vọng, tôi không thể vì sự ích kỷ của mình mà giữ anh ấy lại trong cái thôn xóm nho nhỏ này. Anh ấy muốn ra ngoài, thì tôi sẽ cùng anh ấy đi ra ngoài. Tôi có thể làm được, đúng không?”
Trong mắt của Hứa Nghiên lóe lên sự kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-trong-truyen-nien-dai/5212482/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.