5.
Sáng hôm sau.
Khi Hứa Nghiên đến gọi tôi cùng đi bán, tôi vẫn nằm trên giường không dậy nổi.
Chẳng bao lâu sau, Phó Lâm Châu đã xông vào.
“Cô bị đánh hả? Là ai làm?”
Anh ta siết chặt tay, như thể sắp sửa đi tìm người đánh nhau.
Vừa lúc đó, Kỳ Sơn bước vào.
“Phải anh ta không?”
Phó Lâm Châu khí thế hùng hổ tiến đến trước mặt Kỳ Sơn.
Tôi vội vàng gọi can ngăn.
“Hiểu lầm! Tất cả là hiểu lầm!”
Tôi tóm tắt ngắn gọn chuyện tối qua.
“Quân y? Ở quân khu nào? Thành phố A? Chúng tôi cũng ở thành phố A, sao chưa nghe thấy? Mới chuyển đến à? Ồ…”
Không lâu sau, hai người đã thân thiết đi ra ngoài.
Nhanh vậy đã trở thành bạn bè rồi hả?
Tôi ở nhà nghỉ dưỡng ba ngày.
Cánh tay cuối cùng cũng không còn đau nữa.
Kỳ Sơn trong mấy ngày này đành phải bưng trà rót nước hầu hạ tôi.
Thực ra tôi đã tha thứ cho anh rồi.
Ai bảo tôi… đã sờ vào… chỗ đó của anh… Khụ khụ…
Thím Lý đã trở về.
Gặp được con trai cưng của thím, thím vui mừng khôn xiết.
“Con trai! Sao con lại về đây?”
Kỳ Sơn nói, công việc có sự điều động, chỗ ở tạm thời chưa sắp xếp xong, lãnh đạo đã cho nghỉ phép trước.
“Vậy lần này, con sẽ ở nhà bao lâu?”
Kỳ Sơn nói, tạm thời chưa xác định, nhưng chắc chắn trong hai ba ngày tới sẽ không đi.
“Tốt quá tốt quá! Nói đi! Muốn ăn gì! Mẹ làm cho con ăn!
“Thanh Thanh à! Con muốn ăn gì? Thím cũng làm cho con!”
Thím Lý vui vẻ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-trong-truyen-nien-dai/5212481/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.