Editor: Bao Tô Bà
Tô Noãn nhìn Trình Ngộ đến gần, trong lòng thở dài một tiếng. Hàn Liệt vẫn đứng cạnh cô, không hề có dáng vẻ kiêng dè.
Trình Ngộ đến gần, cậu không hề nhìn Hàn Liệt mà bình tĩnh nhìn thẳng vào Tô Noãn.
“Chúng ta đi thôi.” Trình Ngộ kéo tay cô định đi.
Cậu không hề hỏi bất cứ điều gì hoặc là nói, không dám hỏi… trong lòng cậu có sợ hãi nhưng lại an ủi chính mình, vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Tô Noãn thở dài, chậm rãi mở miệng: “Trình Ngộ.”
“Không phải nói thi xong sẽ cùng đến công viên giải trí hay sao, cậu nói thích ngôi nhà kem đó.” Trình Ngộ mỉm cười: “Bây giờ chúng ta đi ăn được không?”
“Trình Ngộ, chúng ta chia tay đi.” Tô Noãn thấp giọng nói
“Mình đã tích góp rất nhiều tiền, đã đủ cho sinh hoạt phí 1 năm đại học của cậu rồi. Chờ khi vào đại học, chúng ta học cùng một thành phố, mình sẽ thường xuyên đến thăm cậu.” Trình Ngộ nở nụ cười, lời nói ra lại vô cùng nghiêm túc.
Tô Noãn cảm thấy ngực đau xót, nhưng vẫn kiên trì nói: “Xin lỗi, Trình Ngộ, mình suy nghĩ kỹ rồi, mình thấy chúng ta không hợp…”
Trình Ngộ nhìn cô, lần thứ hai mở miệng: “Cậu muốn học chuyên ngành gì? Chọn một chuyên ngành nhẹ nhàng là được rồi, về sau có mình ở đây, cậu không cần quan tâm thứ gì cả, chỉ cần thích là được!!”
Tô Noãn rốt cuộc không nhịn được nữa, đẩy cánh tay đã nổi khớp xương trắng bệch của thiếu niên ra: “Trình Ngộ, câu đủ rồi! Nghe không hiểu lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/455355/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.