Nói xong, cô lô kéo La Tẫn xoay người, đi theo sau đám Đại Hùng.
Vừa đi được vài bước nhỏ, cô quay đầu lại cười nói: “À, tôi có lòng tốt nhắc nhở mọi người, tiếng hét chứa đầy căm phẫn khi nãy thật sự rất có khí thế, vừa mạnh mẽ vừa vang dội, không thể nghe ra được là mọi người đang rất đói đâu… zombie rất nhạy cảm với âm thanh, có lẽ đã theo giọng nói đi đến chỗ này chuẩn bị ăn bữa tối rồi đấy.”
Cô nhún vai: “Vậy nên, nếu như thật sự không có chuyện gì khác thì mọi người nên phân chia thức ăn rồi mau chóng lên đường đi.”
Lời cô nói là sự thật, nhắc nhở bọn họ là xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, suy cho cùng thì những người ở nơi đây không phải ai cũng đều là kẻ vong ân phụ nghĩa, hơn nữa còn có nhiều trẻ con như vậy.
Sau khi nghe cô nói, một số gia đình có trẻ con lập tức bắt đầu thu dọn đồ đạc định rời khỏi nơi đây.
Đúng lúc này, mẹ của Triệu Dịch Nhiên - Dương Hồng đột nhiên cười đến khó nghe: “Bạn trai của mình cũng không giữ được, phải thua trong tay Dịch Nhiên, nên giờ sao, thấy Dịch Nhiên có bản lĩnh, được ủng hộ nên ghen ghét, thế là mới lên tiếng hù dọa mọi người? Đúng là buồn cười chết tôi rồi, ha ha ha…”
Dương Hồng chống nạnh cười lớn, rồi sau đó lại chỉ ngón tay về phía đám người đang có ý định rời đi: “Mấy người nghe rõ cho tôi, nếu như có ai nghe theo lời của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266682/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.