Triệu Phàn và Dương Hồng nhanh chóng chạy tới, nhìn thấy đống thức ăn dưới chân Triệu Dịch Nhiên, hai mắt của họ lập tức sáng lên.
"Tốt quá rồi Dịch Nhiên, mấy thứ này đủ để cả nhà chúng ta ăn một mạch suốt cả tuần đấy, thật sự quá tốt rồi!"
Giọng của Dương Hồng vừa dứt, cảm giác có gì đó không đúng, bà ta quay đầu, nhìn thấy những người phía sau đang lạnh lùng nhìn bà ta, bà ta ngay lập tức sửng sốt.
Lúc này, cuối cùng Triệu Dịch Nhiên cũng nhận ra trò ác Tô Noãn đã bày ra.
Cô cố tình đưa tới trước mặt cô ta số thức ăn có thể khiến cả nhà bọn họ sống hơn một tuần, rồi lại bắt cô ta không thể không phân chia cho mấy người kia, trơ mắt nhìn số thức ăn vốn dĩ sẽ thuộc về cả gia đình cô ta bị chính bản thân tự tay chia cho nhóm người mà cô ta chỉ tình cờ gặp gỡ.
"Dịch Nhiên, những thứ này…" Dương Hồng nhìn con gái, mắt hơi trợn lên.
Đương nhiên bà ta không nỡ chia ra rồi, nhưng bà ta cũng biết, nếu cả nhà bọn họ muốn độc chiếm đống thức ăn do Triệu Dịch Nhiên mượn danh nghĩa vì người khác để lấy được này, một nhà bọn họ nhất định sẽ bị đám người xung quanh vây lại tấn công.
"Mọi người xếp thành hàng để nhận đồ đi, tôi bảo đảm bất kể chia được bao nhiêu, nhất định tôi sẽ phân chia cho mọi người một cách công bằng." Triệu Dịch Nhiên đành cất cao giọng.
Ngay lập tức những người đó hò reo chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266683/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.