Nhóm người Dương Chiêu và Đại Hùng thay đổi sắc mặt trong phút chốc, nhanh chóng xếp thành hàng phòng thủ ở trước lều trại, lạnh lùng nhìn đám người giống như đang biểu tình kia, chuẩn bị sẵn sàng ứng phó.
Bọn họ nhìn thấy ánh sáng tham lam hiện rõ nơi đáy mắt những người này bởi vì nhìn thấy tia hy vọng ngay thời điểm đói khát và tuyệt vọng nhất. Hiển nhiên, dù bọn họ có cố chấp không cho, thì những người này vẫn sẽ ỷ đông, xông lên cướp đoạt.
Thật ra đây chính là điều Triệu Dịch Nhiên muốn thúc đẩy.
Anh Tử, Lưu Nhã và Tang Tang bảo vệ những đứa trẻ tránh phía sau lưng nhóm Đại Hùng, Tang Tang đứng phía sau Đại Hùng vươn đầu ra nhìn Triệu Dịch Nhiên, căm phẫn nói: “Các người chính là quân ăn cướp, còn cô, Triệu Dịch Nhiên, cô là thủ lĩnh của đám trộm cướp, còn dám giả trang thánh khiết à!”
Ánh mắt của Triệu Dịch Nhiên rơi lên người Tang Tang, càng lúc càng lạnh.
Tô Noãn từ từ bước đến ngăn trở tầm mắt của Triệu Dịch Nhiên đang nhìn Tang Tang, nhìn vẻ mặt thuần khiết của Triệu Dịch Nhiên, lại nhìn quần chúng đang phẫn nộ sau lưng cô ta, cô bỗng câu môi: “Thật ra cô Triệu nói không sai…”
Giây tiếp theo, âm điệu của cô bỗng cao hơn.
“Nếu cô Triệu có thể bảo đảm sau này tận tâm tận lực bảo vệ mọi người ở đây, xem đó như nghĩa vụ, không yêu cầu mọi người cung cấp thức ăn trả công bảo vệ cho người nhà của cô, chúng tôi sẽ đồng ý cống hiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266681/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.