Sau khi đám chú Tài được thả ra cũng biết được nguyên do, tuy nể mặt Tô Noãn nên không nói thêm gì, nhưng cũng chẳng cho bọn Dương Chiêu sắc mặt tốt.
Tiểu Mễ càng không rảnh để ý tới họ, sau khi được cởi trói, cô ấy lao tới, ánh mắt trông mong nhìn Tô Noãn và La Tẫn.
La Tẫn nhìn Tô Noãn đổ hết số thuốc từ trong ba lô to của mình ra, trừ đơn thuốc của Tiểu Mễ còn có rất nhiều loại thuốc kháng sinh và cấp cứu, cùng với thuốc xịt mà Anh Tử cần.
Tô Noãn nhún vai, rồi bắt đầu lấy những dụng cụ cô đã sớm chuyển từ nhẫn vào trong ba lô ra.
Vành mắt Tiểu Mễ đỏ hoe, nhưng cực kỳ bình tĩnh bắt đầu sửa sang lại mọi thứ, sau đó nói rằng cô ấy cần giúp đỡ.
Vốn dĩ Tô Noãn muốn giúp nhưng La Tẫn cũng thế, nhưng không nên để quá nhiều người vào trong nên cô đành đứng bên ngoài chờ với những người khác.
Trong đống thuốc La Tẫn đem về có loại thuốc Nám Nám đang cần, Đại Hùng không cần nhờ ai, cực kỳ nhẹ nhàng cho Nám Nám uống thuốc, xong xuôi rồi đặt con bé lên giường, còn bản thân ngồi bên cạnh trông coi.
Tô Noãn bị Dương Chiêu lải nhải không ngừng, đâm ra chẳng còn cách nào khác, cô kể đại khái tình huống của mình sau khi rời khỏi siêu thị, nhưng không ngờ rằng điều Dương Chiêu rối rắm lại là: La Tẫn là tên nào, tại sao cô lại muốn cứu anh... Để một mình anh chết trong cô độc không phải tốt hơn sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266671/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.