Bò dậy từ trên mặt đất, xông thẳng đến tước đi đầu của mấy con zombie xung quanh, lúc này cô mới thấy rõ ràng, hoá ra có một con zombie từ trên tầng rớt thẳng xuống dưới, vừa lúc kéo rớt ba lô của cô.
Nếu không phải thấy được ánh mắt của La Tẫn thì con zombie này đã hạ cánh trúng người cô rồi.
Trong lòng chợt trào lên cảm giác nghĩ mà sợ, nhưng càng hỏng bét hơn là con zombie kéo ba lô của cô rơi bị ngã gãy chân, nó cứ thế quỳ rạp xuống đất, không lâu sau bị đám zombie xông lên chặn lại, cũng chặn luôn cả ba lô của cô trong đó.
Cô lập tức cắn răng, nhưng tiếp đó lại sáng ngời hai mắt... Đây chẳng phải là cơ hội tốt để công lược hay sao?
Nhìn chiếc ba lô bị mấy con zombie đạp xuống dưới chân, lòng cô kiên quyết, nắm chặt thanh đao trong tay, chớp mắt tiếp theo là vọt thẳng vào đám zombie đó.
Cô không thấy La Tẫn đang đứng đằng sau sau khi thấy hành động của cô, vẻ mặt lập tức biến đổi, há miệng nhưng lại không phát ra bất kỳ âm thanh gì.
Tô Noãn cảm thấy bản thân đúng là đã dùng hết sức uống sữa của mình rồi nhưng vẫn vô ích, cô không có cách nào lấy lại balo từ trong đám zombie kia cả.
Giọng nói hoảng hốt của 38 không ngừng vang lên bên tai cô.
"Ui sắp bị cắn, ui cẩn thận cẩn thận! Ôi giời! cẩn thận cái mông của cô..."
Tô Noãn nghiến răng nghiến lợi, không thèm quay đầu lại, tay phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266669/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.