Chỉ cần một cái liếc mắt, cô đã thấy trên hành lang đằng sau mình có ít nhất bốn mươi, năm mươi con zombie xuất hiện.
Tất cả bọn chúng đều mặc bộ quần áo bệnh nhân dơ bẩn, từng con chen chúc nhau lảo đảo xô nhau về phía cô. Thậm chí trên cánh tay của một vài con zombie còn gắn máy truyền dịch, không biết cái máy được nối từ đâu, cứ vậy bị chúng kéo lê lết trên sàn, ngay cả giá đỡ máy truyền cũng bị chúng kéo theo trên hành lang.
Phòng dụng cụ y tế nằm ở cuối dãy hành lang nên cách lối vào cầu thang khá xa, cũng may cô di chuyển nhanh nhẹn, không sợ đám zombie sẽ đuổi kịp. Nhưng ngay lúc vừa định lao tới cầu thang, vẻ mặt cô lập tức thay đổi.
Chết tiệt!
Bên phía cầu thang không ngừng phát ra tiếng gầm gừ của đám zombie, mà chỉ nghe tiếng thôi cũng biết không chỉ có ba đến năm con.
Tô Noãn biết, đây rất có thể là lũ zombie ở tầng một hoặc tầng ba nghe thấy âm thanh nên mới chạy đến đây. Nếu là tầng ba thì tốt rồi, cô chỉ cần nhảy thẳng xuống thôi, nhưng nếu…
Chưa kịp nghĩ kĩ, cô đã lao đến lối đi cầu thang, nhưng trong nháy mắt, cô hận không thể chửi ngay lập tức.
Hỏi ai là kẻ xui xẻo thì người đó chắc chắn là cô. Bởi vì, tình hình hiện tại còn tệ hơn những gì cô nghĩ. Vừa đúng lúc đám zombie tầng trên và tầng dưới đều kéo đến cầu thang tầng hai.
Tô Noãn nhìn xuống dưới, chỉ thấy một khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266668/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.