Tô Noãn biết bản thân làm vậy cũng chẳng tử tế gì, nhưng hết cách rồi, anh trai La Tẫn vẫn còn đang ở nhà chờ người đến cứu mạng, còn cô và La Tẫn nếu cứ xông vào như vậy, chắc chắn xác suất thành công sẽ rất thấp. Quan trọng hơn là… cô quả thực cũng hơi sợ, sợ rằng người trong chiếc xe tải này sẽ quay lại bí mật tập kích cô và La Tẫn.
Thật ra cô đoán cũng đâu có sai.
Trong thùng xe tải, một người đàn ông nhã nhặn đeo kính gọng vàng đang nhìn dáng vẻ cực kì nhanh nhẹn của cô qua chiếc lỗ trên thùng xe, gã ta chầm chậm nhướng mày, khóe miệng cong lên thành một nụ cười giễu cợt.
Có ít bản lĩnh, chẳng trách lại dám làm thế.
Tô Noãn cũng thầm kinh ngạc. Tuy không biết đối phương là người như thế nào, nhưng cô chắc chắn đó là một kẻ máu chiến.
Đối phương rõ ràng đã biết ý đồ của cô và cũng hiểu rằng, cho dù thế nào đi nữa cũng không thể tránh được kết quả sẽ bị cô dẫn zombie đến, nên đối phương mới từ bỏ việc lẩn trốn, sau đó… chọn gϊếŧ cô.
Cho dù lẩn trốn thất bại cũng phải gϊếŧ được kẻ chủ mưu là cô đây.
Mà sức tấn công của bọn họ thật sự rất ghê gớm.
Cô vung vẩy thanh đào dài trước mặt tạo thành một luồng sáng lạnh lẽo, chỉ cần bất cứ con zombie nào lại gần cô sẽ giống như đυ.ng phải một chiếc máy xay thịt, bị luồng sáng lạnh lẽo ấy xay nát. Một lát sau, đám zombie tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266667/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.