A Thành là trẻ mồ côi, khi mạt thế nổ ra, anh ấy đã một mình chạy từ thành phố đến đây để bảo vệ họ, trong một lần nông trại bị bọn tang thi bao vây thì anh ấy vô tình bị đao đâm vào bụng, vì không được chữa trị tử tế, nên bây giờ đang bị sốt nặng, hơi thở thoi thóp.
Nhìn ánh mắt buồn bã của chú Tài, có thể thấy rằng tình trạng của A Thành hiện giờ chỉ sợ không được khả quan cho lắm.
Tô Noãn lịch sự an ủi, trong lòng cũng hiểu đại khái.
Người tên A Thành này, hẳn chính là La Thành - người anh trai thất lạc hồi nhỏ của La Tẫn… Ở trong nguyên tác, La Thành cũng tới nông trại này, sau đó trùng hợp, gia đình Triệu Dịch Nhiên đi lánh nạn ngang qua đây, thế là tình cờ gặp được anh ấy và La Tẫn.
Hiện tại xem ra, thời gian hai anh em nhận ra nhau sớm hơn kế hoạch.
Do cô đã tác động vào cốt truyện ư?
Lấy hộp cấp cứu từ trong balo ra, cô đưa cho chú Tài rồi nói: “Cháu vẫn còn một số loại thuốc men ở đây, cũng không biết có tác dụng không, hay là chú dùng thử xem?”
Hai mắt chú Tài sáng lên, vội đứng dậy nói: “Tiểu Mễ học y, con bé biết thứ nào dùng được thứ nào không, thật lòng cảm ơn cô Tô, cô không chỉ cứu chúng tôi, còn hào phóng như thế, tôi thật sự…”
Tô Noãn cười khẽ nói không có gì, rồi cực kỳ tự nhiên cầm hộp cấp cứu đi theo chú Tài đến một căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266664/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.