Cửa nông trại mở ra, một đôi nam nữ, một người già, một đứa bé chừng tám chín tuổi, mỗi người đều cầm nông cụ trong tay, run rẩy nhưng vững vàng bước ra, đứng trước cửa nhà nhìn mười mấy con tang thi, vừa hét to để tiếp thêm dũng khí cho mình, vừa quơ cuốc rìu trong tay để thị uy.
Tô Noãn vội phanh gấp lại, xe còn chưa dừng hẳn thì cô đã nhảy xuống chạy nhanh về phía nông trại, bật nhảy qua hàng rào, chân vừa chạm đất lập tức vọt tới sau lưng tang thi.
La Tẫn ngồi trong xe, lúc đầu tỏ vẻ khinh thường, nhưng sau khi chứng kiến động tác nước chảy mây trôi của Tô Noãn thì không khỏi ngạc nhiên, mặt nghệt ra nhìn dư ảnh của trường đao trong tay cô gái đó, dưới ánh mắt sững sờ của những người cầm nông cụ đáng thương, chém bay đầu hàng chục con thây ma trong chốc lát.
Lúc này trong lòng anh mới ý thức được, cô gái này tuyệt đối không đơn giản.
Cách cầm đao điêu luyện của cô hơi kỳ quái, trông giống như cầm kiếm hơn, có thể tưởng tượng, nếu giờ phút này trong tay cô là một thanh kiếm, thì chắc chắn động tác của cô còn khiến người khác kinh ngạc hơn vừa rồi nhiều.
Anh đã gặp qua nhiều tiến hoá giả, vì biến dị thể chất cực khỏe, đối đầu với tang thi rất thành thạo. Nhưng đa phần bọn họ chỉ dựa vào ưu điểm ấy, lúc đánh nhau với thây ma, giống như một cái máy cũ kĩ, chỉ có thể đè bẹp, vô cùng nặng nề.
Mà kỹ năng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266663/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.