Tất cả mọi người trong phòng đều sững sờ, La Tẫn vô thức quay đầu nhìn cô.
Chú Tài cho rằng, hai người Tô Noãn và La Tẫn ít nhất cũng phải là vợ chồng chưa cưới nên mới thân mật như thế, không hề biết họ chỉ là bèo nước gặp nhau không lâu, hơi không đành lòng nhìn cô: “Cô bé, chú biết cháu có bản lĩnh, nhưng mà, con kiến nuốt voi, cháu không biết tình hình chỗ đó ra sao…”
Tô Noãn cười lắc đầu: “Chú không cần lo lắng cho cháu, lòng cháu tự hiểu rõ.”
Quay đầu nhìn gương mặt cuối cùng cũng đã gỡ bỏ lớp ngụy trang của La Tẫn, anh nhìn cô với ánh mắt sâu sắc: “Cô không cần phải làm vậy.”
Chỉ là bèo nước gặp nhau mà thôi, hơn nữa, dù kết quả có như thế nào, anh cùng lắm chỉ thấy cảm kích, chứ không thực sự coi trọng cô gái tuỳ tiện phóng đãng như vậy.
Lần này Tô Noãn thật sự không biết suy nghĩ của La Tẫn, cười hì hì nhướng mày, duỗi tay véo mặt anh: “Hoá ra anh họ La, La Tiểu Hoả, em đã nói rồi, em nhặt được anh, mạng của anh cũng là của em, anh dám chết mà không có sự đồng ý của em sao?”
La Tẫn tránh không thoát khỏi tay cô, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, đang định mở miệng, Tô Noãn không kiên nhẫn nói: “Có muốn cứu anh trai anh không? Em đi với anh thì xác suất thành công sẽ cao hơn rất nhiều đấy…”
Khoé môi La Tẫn động đậy, một lát sau mới nhìn Tô Noãn lạnh lùng nói: “Dù tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266665/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.