Dương Chiêu đã nhìn thấu ý đồ của cô ta, sao Chu Dương có thể không nhìn ra được. Nhưng khi biết Triệu Dịch Nhiên cố ý làm thân với Dương Chiêu, anh ta phát hiện bản thân cũng không phẫn nộ, đau lòng như trong tưởng tượng, có điều anh ta thấy hơi tự ti.
Nhưng đó là sự lựa chọn của anh ta mà, không phải sao?
Anh ta chọn cứu Triệu Dịch Nhiên trước, bỏ mặc Tô Noãn, thế mà đến giây phút cuối cùng, cô gái ngốc nghếch ấy lại ném tất cả vật tư cho hai người bọn họ, cho dù anh ta có bỏ chạy với người phụ nữ khác.
Nhớ lại lần đó cô thay Triệu Dịch Nhiên cùng với anh ta đến An thành tìm kiếm vật tư.
Lúc ấy, anh ta chỉ quan tâm đến một Triệu Dịch Nhiên không nơi nương tựa, mà quên mất, bố mẹ của Tô Noãn cũng đã chết thảm, cô từ một cô tiểu thư được nuông chiều từ bé, vì anh ta mà đồng ý đến thành phố đầy rẫy thây ma để tìm vật tư, vì anh ta mà bảo vệ Triệu Dịch Nhiên.
Triệu Dịch Nhiên đáng thương, nhưng cô ta sao đáng thương bằng vị tiểu thư đã được cưng chiều hơn 10 năm rồi bỗng nhiên mất hết tất cả?
Lúc đó, anh ta chỉ biết tức giận khi thấy Tô Noãn quyến rũ Dương Chiêu, nhưng anh ta hoàn toàn không nghĩ tới, bởi vì hành vi của bản thân mà mang đến cho cô cảm giác sợ hãi, lo âu. Ở bên cạnh anh ta cô không hề có cảm giác an toàn, bởi vậy nên mới ngu ngốc đi quyến rũ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266648/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.