Sau khi sắp xếp xong mọi chuyện ở chỗ Triệu Dịch Nhiên, Chu Dương về phòng của mình, lại nhớ tới lúc ban ngày anh ta lấy thuốc cho Triệu Dịch Nhiên chứ không cứu Tô Noãn trước, nên vẫn luôn không có tâm trạng thu dọn đồ đạc. Do dự một lúc lâu, cuối cùng anh ta quyết định tìm gặp cô.
Tuy họ có cãi vã, tính cách không hợp nhau, nhưng dù gì… Tô Noãn đối xử với anh ta không tồi, hơn nữa cô còn là bạn gái của anh ta.
Tô Noãn mở cửa, Chu Dương nhìn thấy cô mặc áo ngủ, tóc dài rối tung, toàn thân tản ra hơi thở thoải mái thanh tân không phù hợp với thời tận thế tí nào, anh ta thấy ngạc nhiên, đồng thời cũng cảm thán.
Cô tiểu thư yêu kiều này có lẽ sẽ chẳng bao giờ học được cách khiến bản thân chịu thiệt. Có lẽ cô vẫn chưa hiểu rõ được tình huống hiện tại, nên luôn hành xử như trước đây, sửa soạn cho mình xinh đẹp thơm tho.
Chu Dương bỗng nhớ tới một Triệu Dịch Nhiên trầm tĩnh cứng cỏi.
Cô gái ấy vốn cũng là một thiếu nữ yêu cái đẹp thích sạch sẽ, nhưng mấy hôm nay cô ấy không còn để ý những chuyện đó nữa rồi, chỉ muốn nhanh chóng khỏe mạnh để có đủ năng lực bảo vệ chính mình, tìm đường sống ở thời mạt thế này, tìm người nhà của mình.
Chứ không hề giống cô tiểu thư nũng nịu trước mặt đây…
“Chuyện hôm nay… xin lỗi em.” Dù gì vẫn là anh ta không đúng.
Cô gái đối diện rất yên lặng, anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266631/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.