Những con đường rộng lớn quen thuộc của An thành chật cứng ô tô, trong số đó có nhiều xe cảnh sát, bên cạnh xe cảnh sát còn có những cánh tay, cẳng chân mặc cảnh phục bị đứt lìa, trên bánh xe còn dính lại ít ruột và nội tạng đã khô rang.
Bên trong những con hẻm nhỏ, những cửa hàng đang mở đầy rẫy những thây ma đang vật vờ la hét, Tô Noãn nhìn thấy mà trong lòng sợ hãi tột độ.
Nhiều quá, thật sự nhiều quá rồi, so với sự đông đúc lúc cô đi mua sắm đầu mùa giáng sinh còn nhiều hơn. Cô thậm chí còn hoài nghi, liệu có phải tất cả những người trong An thành này đều biến thành thây ma hết rồi không.
“Mặc kệ chúng nó, chúng ta tới siêu thị Decathlon lớn nhất thôi.” Dương Chiêu ra lệnh cho tài xế.
Một vài siêu thị nhỏ dễ tiếp cận đã bị những người còn sống sót lấy đi đa số đồ rồi, muốn có nhiều vật tư, bọn họ bắt buộc phải mạo hiểm.
Mấy thây ma vốn dĩ đang lang thang không có mục đích đột nhiên phát hiện ra mấy chiếc xe có người bên trong, hệt như giọt nước rơi vào chảo dầu nóng, mỡ bắn lên tung toé, những con thây ma gầm gừ la hét lao về phía họ.
Tô Noãn và Dương Chiêu còn có Chu Dương đều ở trên xe đầu tiên, nhìn thấy con đường phía trước dường như sắp bị đám thây ma đáng sợ đó chặn lại, cô lập tức đè nén hơi thở, chăm chú quan sát, đề phòng việc bị chặn lại để cô có thể kịp thời phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266628/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.