Edit by: Snowdrop_88
"Aizz, đều là nói nữ nhân lớn không thể lưu trong nhà, cháu gái này của ta càng thêm lưu không được. Hoắc hiền chất a, nếu ngươi không chê, không bằng liền tiếp nhận một phen tình ý này này của cháu gái ta?"
Cố lão thấy Hoắc Thành trước sau đều không nói lời nào, vì thế lời nói cũng càng thêm trắng ra.
"Nó cũng không bắt buộc phải có danh phận, ngươi nếu lo lắng không thể nói chuyện với tứ di thái bên kia, có thể ở bên ngoài mua cái sân viện cho nó ở. Chờ đến sau khi ngươi đã vững cánh không cần phải dựa vào tứ di thái nữa, đến lúc đó lại đón người trở về cũng không muộn, ngươi thấy sao?"
Đường Hoan quả thực thức giận đến sắp nổ!
Có người vội vàng đem cháu mình làm ngoại thất* như vậy sao?
(*ngoại thất: tình nhân nuôi bên ngoài)
Hoắc Thành chỉ là hơi hơi cười nhạt.
Hắn đang đợi.
Hắn đang đợi nữ nhân chết tiệt lén lút kia, xem cô khi nào kiềm chế không được, nhảy ra mắng.
Cô chẳng lẽ còn tưởng rằng động tác của mình phá lệ bí ẩn?
Bộ dáng lén lút, trốn trốn tránh tránh!
Hắn từ trước đến nay đều quan sát tỉ mỉ, có người nhìn chằm chằm vào hắn như vậy, nếu hắn nửa điểm còn không cảm thấy được thì chẳng phải là đáng chê cười?
"Hoắc tam thiếu." Âm thanh nũng nịu của nữ tử vang lên.
Hoắc Thành cũng không biết sao, thời điểm nghe người kia kêu hắn, thế nhưng mạc danh mỉm cười một chút.
Hắn muốn nhìn xem, chờ lát nữa Mẫu Dạ Xoa kia sẽ làm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670920/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.